Hai từ “truyền giáo” hình như gây phản cảm, không phù hợp với tâm thức của con người thời đại. Vậy “truyền giáo” có ý nghĩa ra sao mà khiến nhiều người ngoài công giáo không thiện cảm khi nghe đến? Ta thử tìm hiểu xem:
1. Truyền giáo là gì?
1. Từ điển Tiếng Việt định nghĩa:
– Truyền: là chuyển cái mình đang nắm giữ cho người khác, thường thuộc thế hệ sau: truyền nghề, truyền ngôi báu, truyền kiến thức cho học sinh.
– Gíáo: là tôn giáo, đạo giáo, giáo lý…
* Vậy có thể nói “truyền giáo” là truyền bá tôn giáo hay chuyển tải đạo giáo.
2. Theo Lm. Phan Tấn Thành, O.P: “Truyền giáo” được dịch từ nguyên gốc tiếng La-tinh là “missio” (và tiếng Pháp và tiếng Anh phiên âm thành mission). Thế nhưng, missiokhông phải là truyền giáo.
* Như thế thì missio có nghĩa là gì?
Trong tiếng La-tinh, missio là một danh từ gốc bởi động từ mittere có nghĩa là: gửi (thí dụ gửi một lá thư), cử đi, phái đi làm một công tác nào đó.
Tân Ước đã sử dụng theo một nghĩa rất đặc biệt để nói đến sứ mạng của Đức Kitô và của Hội Thánh. Ở đầu Tin Mừng theo Thánh Luca, chúng ta thấy thiên sứ Gabriel được Thiên Chúa cử đến (missus est) Nazareth để báo tin cứu thế cho Đức Maria (Lc 1,26).
Sang chương 4, ta thấy Đức Giêsu vào hội đường Nazareth, mở Kinh Thánh, và áp dụng cho bản thân câu nói của ngôn sứ Isaia “Thần khí Chúa ngự trên tôi, xức dầu cho tôi và phái tôi (misit me) rao giảng Tin Mừng cho người nghèo” (Lc 4,18).
Tư tưởng này cũng gặp nơi Thánh Gioan, chẳng hạn như ở chương 10 câu 36, Đức Giêsu tự xưng rằng mình là kẻ được Chúa Cha thánh hiến và phái đến trần gian (misit in mundum).
Sau khi sống lại, Chúa Giêsu hiện ra với các môn đệ và nói: “Như Chúa Cha đã phái Thầy, Thầy cũng phái anh em”; sự phái-ủy này tiếp theo tác động thổi hơi trên các tông đồ, biểu trưng cho việc trao ban Thần khí. Thực vậy, tại nhà Tiệc ly, trong đêm Tử Nạn, Chúa Kitô đã hứa sẽ phái Thánh Linh đến với các môn đệ để họ tiếp tục sứ mạng của Người (Ga 16,7).
* Tóm lại, missio trong Tân Ước có nghĩa là việc cử đi, phái đi; từ đó ta hiểu được tại sao trước đây được dịch là “thừa sai” (có nghĩa là: nhận sự sai khiến của ai đó, nhờ ai làm một việc gì đó); gần đây, có người dịch là “sứ vụ, sứ mạng”.
Như vậy, để tránh cái nhìn tiêu cực cho nhiều người, từ nay chúng ta nên dùng từ sứ vụ “loan báo tin mừng” thay cho “truyền giáo”.
2. Tại sao ta phải thi hành sứ vụ loan báo tin mừng?
– Ý muốn của Chúa Cha (Chúa Cha sai Chúa Con là Đức Giêsu Kitô đến thế gian để loan báo tin mừng, dưới tác động của CTT. Chúa Con tiếp tục sai các môn đệ qua lệnh truyền trước khi về trời…).
– Xác tín của Hội Thánh (Công đồng Vaticano II và giáo huấn của GH).
– Nhiệm vụ và bổn phận ngôn sứ của người Kitô hữu. (Khi lãnh nhận bí tích rửa tội và thêm sức).
– Thực hiện đức bác ái (chân lý, niềm vui và hạnh phúc đích thực phải được chia sẻ theo tinh thần “lãnh nhận nhưng không phải cho nhưng không”).
3. Ai có nhiệm vụ loan báo tin mừng?
– Đầu tiên là những người lãnh đạo cộng đoàn trong GH (Chúa sai 12 tông đồ).
– Tất cả mọi Kitô hữu (Chúa sai 72 môn đệ).
4. Loan báo tin mừng cho ai?
– Những người tin và đang sống đức tin (tân phúc âm hóa).
– Những người tin nhưng chưa sống đức tin tích cực (bỏ phục sinh, rối Hp, không tích cực tham gia các sinh hoạt cộng đoàn Họ đạo…).
– Những người đồng hương, đồng bào nhưng chưa đồng đạo. (anh chị em chưa tin Chúa).
5. Loan báo tin mừng ở môi trường nào?
– Bản thân và Gia đình mình.
– Làng xã (những người sống chung quanh).
– Nơi làm việc (trường học, công sở, xí nghiệp công ty…).
6. Loan báo tin mừng bằng cách nào?
– Cầu nguyện “xin chủ ruộng” (gương thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu, thánh nữ Mônica).
– Xử dụng phương tiện truyền thông, mạng xã hội (zalo, facebook, Email…)
– Trực tiếp loan báo tin mừng của Chúa bằng lời nói (tông đồ Phaolô, thánh Phanxicô Xavie và các nhà truyền giáo đã thi hành).
– Làm chứng về những giá trị Tin mừng bằng chính đời sống mình (gương mẹ thánh Têrêsa Calcutta, các thánh tử đạo VN…).
7. Cầu xin và noi gương Mẹ Maria.
– Khiêm tốn lắng nghe, suy niệm và vâng phục thánh ý TC để Ngôi Lời TC thấm nhập vào trong cung lòng mình.
– Sẵn sàng lên đường không ngại hy sinh để ra đi đem niềm vui tin mừng cứu độ đến cho tha nhân như Mẹ đã đem Chúa Giêsu đến với bà chị họ Isave.
– Luôn trân quý, gìn giữ lời của Chúa sao cho được lớn lên trong đời sống của mình tựa như Mẹ Maria đã gìn giữa, chăm sóc cho Ngôi Lời TC được lớn lên trong suốt 30 năm sống ẩn dật tại vùng quê Nazaret.
– Biết lưu tâm, đồng hành và cộng tác tích cực cùng với GH trong sứ vụ loan báo tin mừng như Mẹ Maria khi xưa đã dõi theo chân Chúa Giêsu trên mọi nẻo đường trong suốt 3 năm rao giảng.
– Noi gương Mẹ Maria sẵn sàng đón nhận những nghịch cảnh xảy ra khi làm chứng nhân cho Tin mừng như Mẹ Maria khi xưa đã phải đón nhận những đau khổ cùng Chúa Giêsu trên con đường khổ nạn.
– Noi gương Mẹ Maria cầu nguyện, giúp đỡ, cộng tác với các vị mục tử trong việc truyền giáo như Mẹ Maira khi xưa đã hiện diện khích lệ, nâng đỡ và cầu nguyện cùng với các môn đệ trong phòng tiệc ly và trên bước đường thi hành sứ vụ loan báo Tin mừng.
TA PHẢI LÀM GÌ ĐỂ GÓP PHẦN VÀO VIỆC LOAN BÁO TM?
“Công cuộc truyền giáo (LBTM) mãi mãi là vấn đề sống còn của Hội Thánh trên đất nước chúng ta”. Đó là lời mở đầu của Uỷ Ban Loan Báo Tin Mừng trực thuộc Hội Đồng giám Mục ViệtNam sau 50 năm nỗ lực truyền giáo. Vì thế truyền giáo hay loan báo Tin mừng là nhiệm vụ hàng đầu của Giáo Hội. Giáo Hội có được lớn mạnh hay không tùy thuộc vào việc loan báo Tin mừng.
Công đồng Vatican II khẳng định rõ rằng: “Tự bản tính, Giáo hội lữ hành là truyền giáo” (Ecclesia peregrinans natura sua missionaria est, Ad Gentes 2). Sẽ không là Giáo Hội hay là người kitô hữu nữa nếu không loan báo Tin mừng.
Trên hết truyền giáo hay loan báo Tin mừng là lệnh truyền tâm quyết của Chúa Giêsu. Nên trước khi về trời Ngài đã di chúc lại cho các Tông đồ: “Hãy đi khắp cả thiên hạ rao giảng tin mừng cho mọi loài thụ tạo. Ai tin cùng chịu thanh tẩy thì sẽ được cứu, còn ai không tin thì sẽ bị luận tội.” (Mc 16,15-16).
Vậy đã rõ mục đích của việc loan báo Tin mừng là để người khác tin vào Chúa Giêsu, nhận lãnh phép rửa và được cứu độ. Nhưng làm thế nào để việc loan báo tin mừng mang lại hiệu quả?
- Trước hết chúng ta phải có sự hiểu biết sâu xa về Chúaqua việc không ngừng học hỏi Thánh Kinh và trau dồi kiến thức giáo lý. Vì làm sao ta có thể giới thiệu một người cho người khác nếu ta không hiểu không biết người đó là ai? Thánh Giêrônimô đã nói thật chí lý: “không biết Thánh Kinh là không biết Chúa Kitô”.
- Bên cạnh việc giới thiệu Chúa cho người khác, chúng ta còn phải làm chứng về Chúatrong cuộc sống hằng ngày, đừng để đời sống của chúng ta phản chứng lại những gì chúng ta loan báo trên môi trên miệng. Đức Giáo Hoàng Phaolô VI vừa được GH tôn phong lên bậc hiển thánh vào ngày 14/10/2018 đã nhấn mạnh giá trị của đời sống chứng nhân trong việc loan báo Tin Mừng như sau: “Người thời nay tin vào các chứng nhân hơn là thầy dạy, và nếu họ có tin vào thầy dạy là vì các thầy dạy ấy đã là những chứng nhân”.
- Chúng ta can đảm tuyên xưngmình là người kitô hữu, đừng chỉ vì những lợi ích vật chất mà ta chối bỏ niềm tin của mình.
- Chúng ta can đảm sống những giá trị Tin Mừngnhư: sự thật, công bằng, bác ái…mặc dù đôi lúc vì những giá trị này mà chúng ta phải chịu thiệt thòi, ngay cả sự hiểu lầm của người khác.
- Cuối cùng chúng ta phải tích cực thực hành niềm tincủa mình. Làm sao người ta có thể tin có Chúa khi thấy một người Công Giáo không thực hành niềm tin và sống tình bác ái. Có ai đó đã thốt lên “Tôi tin có đạo Công Giáo nhưng tôi không tin người Công Giáo” thật là đau lòng!
Vậy mỗi người trong chúng ta hãy thao thức ưu tư về việc truyền giáo. Thao thức lo âu chưa đủ, Chúa còn muốn chúng ta hãy có những hành động cụ thể tùy theo bậc sống và khả năng của mỗi người.
Lạy Chúa, Chúa đã từng băn khoăn khắc khoải “lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít”, Chúa muốn mỗi người hãy là những tay thợ gặt lành nghề. Xin Chúa ban thêm cho chúng con sự can đảm, lòng hăng say nhiệt tình giới thiệu Chúa cho những người chung sống và làm việc chung với chúng con bằng chính cuộc sống chứng tá của chúng con. Xin cho chúng con biết cùng cộng tác với Hội Thánh trong sứ mạng truyền giáo với hết khả năng, sức lực mà Chúa ban với ý thức đó chính là công việc “sống còn” của chúng con và của Gíao hội.
† NÊN GIỐNG CG TRONG SỨ VỤ LOAN BÁO TM
Theo thống kê của Phòng Báo Chí Tòa Thánh vào ngày 06/03/2019 cho biết: tính đến thời điểm cuối năm 2017, tổng dân số trên thế giới là 7 tỷ 408 triệu người; trong đó có 1 tỷ 313 triệu người Công giáo được rửa tội, chiếm 17,7% dân số thế giới.
Nếu phân chia theo từng châu lục thì có 48,5% sống ở châu Mỹ; 21.8% ở châu Âu; 17.8% sống ở châu Phi; 11.1% ở châu Á và 0.8% ở châu Đại Dương.
Còn ở Việt Nam chúng ta chỉ có 8% (theo báo cáo HĐGMVN 05/03/2018).
Cách riêng Giáo Phận Cần Thơ hiện nay, tổng dân số là 5.598.951 người, sống trên địa bàn khá rộng 14.423km, bao gồm: thành phố Cần Thơ, tỉnh Hậu Giang, Sóc Trăng, Bạc Liêu, Cà Mau. Nhưng người Công giáo chỉ có khoảng 191.000 tín hữu, chiếm tỉ lệ rất bé nhỏ là gần 3,4%.
Khi nhìn như vậy, ta mới nhận thấy cánh đồng loan báo tin mừng còn bao la bát ngát; sứ mạng loan báo tin mừng hết sức khẩn thiết, đòi buộc chúng ta phải quan tâm cách đặc biệt cho việc loan báo tin mừng.
Khi thiết lập Giáo Hội, Chúa Giêsu đã trao sứ vụ rao giảng Tin mừng cho các tông đồ và ngày nay cho từng người tín hữu. Bổn phận này chúng ta đã lãnh nhận khi chịu phép rửa tội và được củng cố nhờ bí tích thêm sức.
Nhưng làm thế nào để thực hiện sứ mạng cấp thiết này?
Tin mừng hôm nay Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta một vài cách thức:
– Hãy nên giống Chúa, biết chạnh lòng thương đối với tha nhân, nhất là những người bị bỏ rơi….(x. Mt 9,36).
– Hãy nghe theo lời Chúa dạy, là cầu xin với Chúa, chủ mùa gặt… (x. Mt 9, 38). Bởi vì chỉ mình Chúa mới đánh động lòng người và làm cho người khác tin Chúa mà thôi; chứ người phàm không có khả năng làm được điều đó vì ta chỉ là khí cụ của Chúa. Ta hãy cầu xin cho có nhiều thợ gặt lành nghề sẵn sàng dấn thân hy sinh lo cho việc truyền giáo; đồng thời, chúng ta cũng cầu xin cho từng người chúng ta biết tích cực góp công sức, thời giờ, sức khỏe và cả của cải tiền bạc để lo cho việc truyền giáo.
– Cuối cùng hãy làm theo ý Chúa. Mỗi kitô hữu chúng ta phải có đời sống tốt lành thánh thiện, làm gương sáng cho người khác. Chính Đức thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã nói : “Người thời nay không thích những thầy dạy cho bằng nhân chứng”. Chúng ta chỉ có thể truyền giáo bằng gương sống của chúng ta qua việc sẵn sàng giúp đỡ mọi người, nhất là những ai đau khổ theo tinh thần bác ái kitô giáo như Chúa Giêsu chỉ dạy: “Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.” (Mt 10,8).
Ước gì đời sống mỗi người, mỗi gia đình biết nghe lời Chúa, làm theo ý Chúa, để mỗi ngày nên giống Chúa hơn trong cung cách sống yêu thương, nhờ đó mới có thể minh chứng cụ thể niềm tin và lòng yêu mến Chúa của chúng ta.
https://gpcantho.com/suy-niem-loi-chua-tuan-xxix-thuong-nien/
SỨ ĐIỆP NGÀY THẾ GIỚI TRUYỀN GIÁO NĂM 2024 - HÃY ĐI VÀ MỜI MỌI NGƯỜI ĐẾN DỰ TIỆC
WHĐ (20.06.2024) – Vào ngày lễ Thánh Phaolô Trở Lại (25.01.2024), Đức Thánh Cha Phanxicô đã công bố Sứ điệp Ngày Thế giới Truyền giáo lần thứ 98 năm 2024 với chủ đề: Hãy đi và mời mọi người đến dự tiệc (cf. Mt 22:9). Ngày Thế giới Truyền giáo năm nay sẽ được cử hành vào ngày 20.10. Sau đây là toàn văn bản dịch Việt ngữ của sứ điệp.
20 tháng 10, 2024
Hãy đi và mời mọi người đến dự tiệc (cf. Mt 22:9)
Anh chị em thân mến!
Chủ đề tôi chọn cho Ngày Thế Giới Truyền Giáo năm nay được lấy từ dụ ngôn Tin Mừng về bữa tiệc cưới (x. Mt 22:1-14). Sau khi các vị khách từ chối lời mời của nhà vua, nhân vật chính trong câu truyện, ông truyền cho các gia nhân: “Vậy các ngươi đi ra các nẻo đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới” (c. 9). Khi suy nghĩ về đoạn chính yếu này trong bối cảnh của dụ ngôn và cuộc đời của chính Đức Giêsu, chúng ta có thể nhận thấy rõ một số khía cạnh quan trọng của việc rao giảng Phúc Âm. Các khía cạnh này xuất hiện đặc biệt đúng lúc cho tất cả chúng ta, với tư cách những môn đệ truyền giáo của Đức Kitô, trong giai đoạn cuối này của tiến trình Thượng Hội Đồng, mà khẩu hiệu: “Hiệp thông, Tham gia, Sứ vụ” của nó có ý đưa Hội Thánh một lần nữa tập trung sự chú ý vào nhiệm vụ hàng đầu của mình, đó là rao giảng Tin Mừng trong thế giới hôm nay.
- “Đi và mời!” Truyền giáo là đi ra để mời người khác đến dự tiệc của Chúa
Trong lệnh nhà vua truyền cho các đầy tớ của ông, chúng ta thấy có hai từ diễn tả trọng tâm của việc truyền giáo: các động từ “đi ra” và “mời”.
Về động từ thứ nhất, chúng ta cần nhớ rằng trước đó, các đấy tớ đã được sai đi mang lời mời của vua đến các vị khách (xem cc. 3-4). Như ta thấy, truyền giáo là hăng hái ra đi đến với mọi người, nam cũng như nữ, để mời gọi họ gặp gỡ Thiên Chúa và sống hiệp thông với Người. Không mỏi mệt! Là Đấng yêu thương tuyệt vời và giàu lòng thương xót, Thiên Chúa không ngừng ra đi để gặp gỡ mọi người, và kêu gọi họ đến hưởng hạnh phúc trong Nước của Người, ngay cả khi Người phải đối diện với sự dửng dưng và chối từ của họ. Đức Giêsu Kitô, Mục tử Nhân hậu và sứ giả của Chúa Cha, đã ra đi tìm kiếm những con chiên lạc nhà Israel và Người còn muốn đi xa hơn nữa, để đến được cả với những con chiên xa xôi nhất (x. Ga 10:16). Cả trước và sau khi phục sinh, Người thường xuyên nói với các môn đệ, “Hãy đi!”, có ý cho thấy Người cho họ tham gia vào chính sứ vụ của Người (x. Lc 10:3; Mc 16:15). Về phần mình, Hội Thánh trung thành với sứ vụ đã lãnh nhận từ Chúa, sẽ tiếp tục ra đi đến tận cùng trái đất, ra đi rồi lại mải miết ra đi, không bao giờ mệt mỏi hay chán nản trước các khó khăn và trở ngại.
Nhân dịp này, tôi muốn cảm ơn tất cả các vị truyền giáo, họ là những người đã đáp lại tiếng gọi của Đức Kitô, rời bỏ mọi sự và cả quê hương để đi đến những nơi xa xăm mang Tin Mừng cho những người chưa từng được đón nhận Tin Mừng hay mới chỉ đón nhận một thời gian ngắn trước đó. Các bạn [truyền giáo] thân mến, sự tận hiến quảng đại của các bạn là một sự thể hiện cụ thể cam kết dấn thân của các bạn cho sứ vụ đến với muôn dân (ad gentes) mà Chúa Giêsu đã uỷ thác cho các môn đệ của Người: “Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ” (Mt 28:19). Chúng ta tiếp tục cầu nguyện và tạ ơn Thiên Chúa về rất nhiều ơn gọi truyền giáo mới để phục vụ công việc rao giảng Tin Mừng đến tận cùng trái đất.
Chúng ta đừng quên rằng tất cả mọi Kitô hữu đều được kêu gọi tham gia vào sứ vụ phổ quát này bằng việc cống hiến chứng tá Tin Mừng của chính họ trong mọi hoàn cảnh, để toàn thể Hội Thánh có thể liên tục cùng với Chúa của mình đi ra “mọi ngả đường” của thế giới hôm nay. “Cái bi kịch trong Hội Thánh hôm nay là Chúa Giêsu vẫn đang gõ cửa, nhưng từ bên trong, để chúng ta mở cho Người đi ra! Chúng ta thường trở thành một Hội Thánh ‘giam hãm’ không cho Chúa ra, mà cứ giữ Người lại “làm của riêng mình”, trong khi Chúa đã đến là để truyền giáo và muốn chúng ta là những người truyền giáo” (Diễn từ cho các Thành viên tham dự Hội Nghị do Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự Sống, 18 tháng 2, 2023). Mong sao tất cả chúng ta, những người đã được rửa tội, luôn sẵn sàng ra đi một lần nữa, mỗi người theo bậc sống của mình, để khai mở một phong trào truyền giáo mới, như là vào thuở ban sơ của Kitô giáo!
Trở lại với lệnh của nhà vua trong dụ ngôn, vua không chỉ nói với các đầy tớ “hãy đi”, nhưng cũng bảo "hãy mời”: "Đến dự tiệc cưới!” (Mt 22:4). Ở đây chúng ta có thể thấy một khía cạnh khác không kém quan trọng của sứ vụ được Thiên Chúa uỷ thác. Như ta có thể hình dung, các đầy tớ chuyển lời mời của vua với sự thúc bách nhưng cũng đầy kính trọng và dịu dàng. Cùng một cách thức như thế, sứ vụ đem Tin Mừng đến cho mọi loài thọ tạo tất yếu phải bắt chước cùng một “phong cách” của Đấng đang được rao giảng. Khi rao giảng cho thế giới “vẻ đẹp tình thương cứu độ của Thiên Chúa được mặc khải nơi Đức Giêsu Kitô chết và sống lại từ cõi chết” (Evangelii Gaudium, 36), các môn đệ truyền giáo phải rao giảng với niềm vui, sự độ lượng và nhân hậu vốn là những hoa quả của Chúa Thánh Thần trong lòng họ (x. Gl 5:22). Không phải bằng gây áp lực, cưỡng ép hay chiêu dụ, nhưng bằng sự thân thiện, cảm thương và dịu dàng, và bằng cách này phản ánh cách hiện hữu và hành động của chính Thiên Chúa.
- “Đến dự tiệc cưới”. Chiều kích cánh chung và Thánh Thể của sứ vụ Đức Kitô và Hội Thánh
Trong dụ ngôn, vua yêu cầu các đầy tớ chuyển lời mời dự tiệc cưới của hoàng tử. Bữa tiệc ấy biểu thị bữa tiệc cánh chung. Đó là hình ảnh về sự cứu độ chung cuộc trong Nước Thiên Chúa, đã viên mãn ngay từ bây giờ qua việc giáng trần của Đức Giêsu, là Đấng Mêsia và là Con Thiên Chúa, Đấng đã ban cho chúng ta sự sống dồi dào (x. Ga 10:10), được biểu trưng bằng mâm cỗ đầy cao lương mỹ vị và rượu ngon, khi Thiên Chúa sẽ vĩnh viễn tiêu diệt sự chết (x. Is 25:6-8).
Sứ vụ của Đức Kitô liên quan đến thời gian viên mãn, như Người đã tuyên bố lúc khởi đầu sứ vụ rao giảng công khai của Người: “Thời gian đã mãn, và Nước Thiên Chúa đã gần kề” (Mc 1:15). Các môn đệ Đức Kitô được kêu gọi tiếp nối sứ vụ này của Chúa và Thầy của họ. Ở đây chúng ta nghĩ đến giáo huấn của Công đồng Vaticanô II về tính chất cánh chung của hoạt động truyền giáo: “Thời gian hoạt động truyền giáo là thời gian ở giữa hai lần Chúa đến; và khi Chúa đến lần thứ hai … Thực vậy, trước khi Chúa đến, Phúc Âm phải được rao giảng cho mọi dân tộc (x. Mc 13:10)” (Ad Gentes, 9).
Chúng ta biết rằng nơi các Kitô hữu thời kỳ đầu, nhiệt tình truyền giáo đã có một chiều kích cánh chung rất mạnh. Họ cảm nhận được tính cấp bách của việc rao giảng Tin Mừng. Ngày nay cũng vậy, điều quan trọng là giữ vững thái độ này, vì nó giúp chúng ta rao giảng Tin Mừng với niềm vui của những người biết rằng “Chúa đã đến gần” và với niềm hy vọng của những người đang hối hả tiến tới mục tiêu, khi tất cả chúng ta sẽ cùng với Đức Kitô ngồi bàn tiệc cưới của Người trong Nước Chúa. Trong khi thế gian bày ra trước mặt chúng ta những “bàn tiệc” của chủ nghĩa tiêu thụ, sự tiện nghi ích kỷ, sự tích luỹ của cải và chủ nghĩa cá nhân, thì Tin Mừng kêu gọi mọi người đến với bàn tiệc của Thiên Chúa, bàn tiệc ngập tràn niềm vui, sự chia sẻ, công lý và tình huynh đệ trong sự hiệp thông với Thiên Chúa và với người khác.
Quà tặng này của Đức Kitô là sự sống viên mãn được chúng ta nếm cảm trước ngay từ bây giờ trong bàn tiệc Thánh Thể, mà Hội Thánh cử hành theo lệnh Chúa truyền để tưởng nhớ đến Người. Lời mời đến dự bữa tiệc cánh chung mà chúng ta đem đến cho mọi người trong sứ vụ rao giảng Tin Mừng của chúng ta được kết nối tự bản chất với lời mời gọi dự bàn tiệc Thánh Thể, ở đó Chúa nuôi dưỡng chúng ta bằng lời Người và Mình Máu Người. Như Đức Bênêđíctô đã dạy: “Mọi cuộc cử hành Thánh Thể đều hoàn tất một cách bí tích việc quy tụ Dân Thiên Chúa ở thời cánh chung. Đối với chúng ta, tham dự bàn tiệc Thánh Thể là thực sự cảm nếm trước bữa tiệc cánh chung đã được các ngôn sứ tiên báo (x. Is 25:6-9) và được Tân Ước mô tả như là ‘tiệc cưới Chiên Con’ (Kh 19:9), sẽ được cử hành trong niềm vui của sự hiệp thông các thánh” (Sacramentum Caritatis, 31).
Vì thế, tất cả chúng ta được kêu gọi trải nghiệm một cách sâu xa hơn mọi bữa tiệc Thánh Thể, trong tất cả các khía cạnh của nó, đặc biệt các khía cạnh cánh chung và truyền giáo. Về vấn đề này, tôi muốn lặp lại rằng “chúng ta không thể đến dự bàn tiệc Thánh Thể mà không được lôi kéo vào việc truyền giáo khởi sự từ chính trái tim của Thiên Chúa và đích đến là mọi người” (ibid., 84). Cuộc canh tân Thánh Thể mà nhiều Hội Thánh địa phương đang thực hiện một cách đáng khen ngợi trong thời kỳ hậu-Covid cũng sẽ là yếu tố cơ bản để làm hồi sinh tinh thần truyền giáo trong mọi cá nhân tín hữu. Chúng ta càng phải có đức tin và tâm tình phấn khởi lớn lao hơn biết bao khi đọc trong Thánh Lễ: “Lạy Chúa, chúng con loan truyền Chúa chịu chết, và tuyên xưng Chúa sống lại, cho tới khi Chúa lại đến!”
Trong năm nay là năm dành cho việc cầu nguyện để chuẩn bị cho Năm Thánh 2025, tôi muốn khích lệ mọi người đào sâu sự cam kết của họ trước hết vào việc tham dự cử hành Thánh Lễ và cầu nguyện cho sứ mạng loan báo Tin Mừng của Hội Thánh. Vâng theo lệnh truyền của Chúa Cứu Thế, Hội Thánh tại mỗi cuộc cử hành Thánh Thể và phụng vụ đều không ngừng cầu nguyện bằng “Kinh Lạy Cha”, với lời cầu xin, “Nước Cha trị đến”. Bằng cách này, kinh nguyện hằng ngày và nhất là Thánh Lễ làm cho chúng ta trở thành những người lữ hành và những người truyền giáo của niềm hy vọng, trên đường hành trình tiến về đời sống vĩnh cửu trong Thiên Chúa, hướng tới tiệc cưới mà Thiên Chúa đã chuẩn bị sẵn cho các con cái Người.
- “Mọi người”. Sứ mệnh hoàn vũ của các môn đệ Chúa Kitô trong Hội Thánh hoàn toàn hiệp hành và truyền giáo
Suy tư thứ ba và cuối cùng liên quan đến những người tiếp nhận lời mời của Đức Vua: “mọi người”. Như tôi đã nhấn mạnh, “Đây là trọng tâm của truyền giáo: ‘mọi người’, không trừ một ai. Vì thế, mọi việc truyền giáo của chúng ta đều bắt nguồn từ trái tim Chúa Kitô để Người lôi kéo mọi người đến với Người” (Diễn từ cho Đại hội các Hội Giáo Hoàng Truyền Giáo, 3 tháng 6, 2023). Ngày nay, trong một thế giới bị xâu xé bởi những chia rẽ và xung đột, Tin Mừng của Chúa Kitô vẫn là một tiếng nói dịu dàng nhưng kiên quyết kêu gọi các cá nhân gặp gỡ nhau, nhìn nhận mình là anh chị em của nhau, và vui mừng trong sự hoà thuận giữa các khác biệt. “Thiên Chúa, Ðấng cứu độ chúng ta, muốn cho mọi người được cứu độ và nhận biết chân lý” (1 Tm 2:4). Vì thế, chúng ta đừng bao giờ quên rằng trong các hoạt động truyền giáo của mình, chúng ta được yêu cầu rao giảng Tin Mừng cho mọi người: “Thay vì tỏ ra muốn áp đặt những bó buộc mới, người Kitô hữu phải tỏ ra như là những người muốn chia sẻ niềm vui của mình, chỉ ra một chân trời của cái đẹp, và mời gọi mọi người khác tới dự một bữa tiệc ngon” (Evangelii Gaudium, 14).
Các môn đệ truyền giáo của Đức Kitô đã luôn luôn chân thành quan tâm tới hết mọi con người, bất kể tình trạng xã hội hay thậm chí luân lý của họ thế nào. Dụ ngôn bữa tiệc dạy chúng ra rằng, theo lệnh của nhà vua, các đầy tớ đã đi tập hợp “tất cả những ai họ gặp, bất luận tốt xấu” (Mt 22:10). Và còn hơn thế nữa, cả “những người nghèo khó, tàn tật, đui mù, què quặt” (Lc 14:21), tóm lại là những người anh chị em hèn mọn nhất của chúng ta, những người bị gạt ra ngoài lề xã hội, họ trở thành những khách mời đặc biệt của vua. Tiệc cưới cho Con của Người mà Thiên Chúa đã dọn sẵn vẫn còn được mở để đón mọi người, vì tình thương của Người đối với mỗi người chúng ta là vô biên và vô điều kiện. “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để bất cứ ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời.” (Ga 3:16). Bất cứ ai, bất luận nam hay nữ, đều được Thiên Chúa mời gọi thông phần vào ân sủng của Người, ân sủng có sức biến đổi và cứu sống. Người ấy chỉ cần thưa “vâng” trước món quà cho không này của Thiên Chúa, chấp nhận nó và để mình được nó biến đổi, mặc nó vào mình như một chiếc áo cưới” (x. Mt 22:12).
Truyền giáo cho mọi người đòi hỏi sự dấn thân của mọi người. Chúng ta cần tiếp tục hành trình tiến tới một Hội Thánh hiệp hành và truyền giáo để phục vụ Tin Mừng. Hiệp hành tự bản chất là truyền giáo, và ngược lại, truyền giáo thì luôn luôn hiệp hành. Do đó, sự hợp tác truyền giáo ngày nay lại càng trở nên khẩn thiết hơn, cả trong Hội Thánh hoàn vũ và trong các Hội Thánh địa phương. Tiếp bước theo Công đồng Vaticanô II và các vị Tiền Nhiệm của tôi, tôi giới thiệu đến tất cả các giáo phận trên khắp thế giới công việc phục vụ của các Hội Giáo Hoàng Truyền Giáo. Các Hội này “là những phương tiện vừa để người công giáo, ngay từ tuổi thơ, được thấm nhiễm cảm thức thực sự phổ quát và truyền giáo, vừa để khuyến khích một cuộc quyên góp hữu hiệu những tiền trợ cấp cho tất cả các xứ truyền giáo tùy theo nhu cầu từng nơi” (Ad Gentes, 38). Vì lý do này, các khoản quyên góp của Ngày Thế Giới Truyền Giáo trong tất cả các Hội Thánh địa phương hoàn toàn được nhập vào quỹ liên đới chung để từ đó Hội Giáo Hoàng Truyền Bá Đức Tin nhân danh Giáo hoàng phân phối cho các nhu cầu của mọi hoạt động truyền giáo của Hội Thánh. Chúng ta cầu xin Chúa hướng dẫn và giúp chúng ta trở nên một Hội Thánh ngày càng hiệp hành và truyền giáo hơn (x. Bài giảng Thánh lễ Bế mạc Đại hội Thường kỳ của Thượng Hội Đồng Giám Mục, 29 tháng 10, 2023).
Sau cùng, chúng ta hãy ngước mắt nhìn lên Đức Maria, người đã xin Đức Giêsu làm phép lạ đầu tiên ngay tại một tiệc cưới ở Cana xứ Galilê (x. Ga 2:1-12). Chúa đã ban cho đôi tân hôn và tất cả các khách mời tràn trề rượu mới, như một điềm báo trước bữa tiệc cưới mà Thiên Chúa đang dọn sẵn cho mọi người vào ngày tận thế. Chúng ta nài xin sự chuyển cầu từ mẫu của Mẹ cho sứ vụ rao giảng Tin Mừng của các môn đệ Chúa Kitô trong thời đại chúng ta. Với niềm vui và sự quan tâm trìu mến của Mẹ chúng ta, với sức mạnh phát sinh từ sự dịu dàng và tình âu yếm của Mẹ (x. Evangelii Gaudium, 288), chúng ta hãy ra đi đem đến cho mọi người lời mời của Đức Vua, Cứu Chúa của chúng ta. Thánh Maria, Ngôi Sao loan báo Tin Mừng, xin cầu cho chúng con!
Rôma, tại Đền Thánh Gioan Latêranô, 25-1-2024, Lễ Thánh Phaolô Tông Đồ Trở Lại.
PHANXICÔ
Bản dịch tiếng Việt: Lm. Đaminh Ngô Quang Tuyên
Ủy ban Loan báo Tin mừng / Hội đồng Giám mục Việt Nam
Vatican News
19/07/2024
Nhân Ngày Thế giới Ông bà và Người Cao tuổi lần thứ Tư, ngày 28/7/2024, Toà Ân giải Tối cao ban Ơn toàn xá cho ông bà, người cao tuổi, và tất cả các tín hữu tham dự Thánh lễ do Đức Thánh Cha chủ sự hoặc những cử hành khác ở khắp nơi trên thế giới với tinh thần sám hối và bác ái.
Ngày 18/7, với năng quyền Đức Thánh Cha, Toà Ân giải Tối cao đã ra sắc lệnh về việc ban Ơn toàn xá thể theo sự thỉnh cầu của Đức Hồng Y Kevin Joseph Farrell, Tổng Trưởng Bộ Giáo dân, Gia đình và Sự sống, nhân Ngày Thế giới Ông bà và Người Cao tuổi lần thứ Tư, được Đức Thánh Cha thiết lập, cử hành vào Chúa nhật thứ Tư của tháng Bảy hàng năm, và năm nay là ngày 28/7.
Sắc lệnh viết: “Ơn toàn xá này được ban theo các điều kiện thông thường (xưng tội, rước lễ và cầu nguyện theo ý Đức Giáo Hoàng) cho ông bà, người cao tuổi và tất cả các tín hữu, được thúc đẩy bởi tinh thần sám hối và bác ái thực sự, vào ngày 28/7/2024, nhân Ngày Thế giới Ông bà và Người cao tuổi lần thứ Tư, sẽ tham dự Thánh lễ trọng thể do Đức Thánh Cha chủ sự tại Đền thờ Thánh Phêrô, hoặc các cử hành khác trên toàn thế giới. Ơn toàn xá này có thể như một sự cầu bầu dành các linh hồn trong luyện ngục”.
Ơn toàn xá này cũng được ban cho các tín hữu sẽ dành thời gian thích đáng, bằng sự hiện diện hoặc qua phương tiện truyền thông, để thăm viếng những người cao tuổi đang cần hoặc đang gặp khó khăn, như người bệnh, người bị bỏ rơi và tàn tật.
Tòa Ân giải Tối cao còn cho biết Ơn toàn xá cũng có thể được ban cho những người, vì những lý do nghiêm trọng, không thể ra khỏi nhà và hiệp nhất cách thiêng liêng với các cử hành của Ngày Thế giới Ông bà và Người Cao tuổi, dâng lên Thiên Chúa những lời cầu nguyện, những nỗi đau hay những đau khổ trong cuộc sống của họ, đặc biệt là trong thời gian phát sóng Thánh lễ, qua các phương tiện truyền hình và đài phát thanh, cũng như các phương tiện truyền thông xã hội.
Sắc lệnh cũng mời gọi các linh mục, theo năng quyền thích hợp, sẵn sàng và quảng đại cử hành bí tích Hoà giải cho các tín hữu, để mọi người có cơ hội đón nhận ân sủng Chúa.
Nguồn: vaticannews.va/vi
https://hdgmvietnam.com/chi-tiet/on-toan-xa-nhan-ngay-the-gioi-ong-ba-va-nguoi-cao-tuoi-lan-thu-tu
WHĐ (22.03.2024) – Đối với tín hữu Công giáo trên khắp thế giới, Chúa Nhật Lễ Lá có một vị trí đặc biệt trong Năm Phụng vụ, vì ngày này đánh dấu sự khởi đầu của Tuần Thánh và tưởng niệm việc Chúa khải hoàn tiến vào thành Giêrusalem. Sau đây là 6 khía cạnh chính yếu về Chúa Nhật Lễ Lá chúng ta nên biết khi chuẩn bị tâm hồn cử hành ngày quan trọng này.
1. Tín hữu mang theo cành cọ trong Chúa Nhật Lễ Lá giống như được tường thuật trong Tin Mừng
Việc sử dụng những cành cọ vào Chúa nhật Lễ Lá bắt nguồn từ các câu chuyện Tin Mừng, khi đám đông đặt những cành lá trên đường để chào đón Chúa Giêsu tiến vào Giêrusalem: ““Khi ấy, có đám đông dân chúng đến dự lễ, vừa nghe biết Chúa Giêsu đến Giêrusalem, họ liền cầm cành lá đi đón Người và tung hô rằng: 'Hoan hô, chúc tụng vua Israel, Ðấng nhân danh Chúa mà đến!'” (Ga 12,12-13).
Trong các nền văn hóa cổ xưa, cây cọ là biểu tượng của chiến thắng và hòa bình, còn đối với tín hữu, cây cọ tượng trưng cho chiến thắng của Đức Kitô trước cái chết và triều đại bình an trong vương quốc của Người.
WHĐ (14.03.2024) – Đây là những bài giảng và huấn dụ của Đức Thánh Cha trong các thánh lễ và các buổi đọc kinh truyền tin với các tín hữu vào Chúa nhật 5 Mùa Chay năm B.
- Huấn dụ ngày 21.03.2021 -
MUỐN ĐƯỢC GẶP CHÚA GIÊSU
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Phụng vụ Lời Chúa Chúa Nhật 5 Mùa Chay công bố đoạn Tin Mừng, trong đó, thánh Gioan thuật lại một sự kiện xảy ra vào những ngày cuối đời của Chúa Giêsu, ngay trước cuộc Thương Khó của Người (Ga 12,20-33). Khi Chúa Giêsu đang ở Giêrusalem để dự lễ Vượt Qua, một số người Hy Lạp, vì tò mò về những gì Người đang thực hiện, họ bày tỏ mong ước gặp Người. Họ đến gặp tông đồ Philípphê và nói với ông: “Thưa ông, chúng tôi muốn được gặp ông Giêsu” (c.21). Ông Philípphê kể lại với ông Anrê, và họ cùng nhau đi thuật lại với Thầy mình. Qua yêu cầu của những người Hy Lạp đó, chúng ta có thể nhận thấy lời thỉnh cầu của nhiều người ở mọi thời và mọi nơi đặt ra với Giáo hội và mỗi người chúng ta: “Chúng tôi muốn gặp Chúa Giêsu”.
Page 1 of 4