Trong Kinh Thánh, ngôn sứ Giô-na là hình ảnh rõ nét về con người có xu hướng phê phán, sửa đổi người khác nhưng lại quên mình. Câu chuyện của ông là bài học sâu sắc cho chúng ta về thái độ đối với chính bản thân và người khác trong cuộc sống.

Giô-na được Thiên Chúa sai đi rao giảng sự sám hối cho thành Ni-ni-vê, nhưng ông lại tìm cách chạy trốn. Ông không muốn người dân ở đó được tha thứ, dù bản thân ông đang “rất cần” sự tha thứ của Thiên Chúa. Khi bị nuốt vào bụng cá, Giô-na mới cầu nguyện, hối lỗi, và Thiên Chúa đã giải thoát ông khỏi bụng cá. Tuy nhiên, khi chứng kiến dân Ni-ni-vê hoán cải và được Chúa tha thứ, Giô-na lại tỏ ra giận dữ vì lòng thương xót của Chúa. Ông quên mất rằng chính mình vừa nhận được sự tha thứ, nhưng lại khó chịu khi người khác có được điều đó.

Trong cuộc sống, chúng ta thường gặp những "Giô-na thứ hai" hay có thể là chính bản thân mình– những người thích sửa lỗi người khác nhưng lại khó chịu khi nhìn đến khuyết điểm của bản thân. Họ phê bình người khác không khoan dung, và nghiêm khắc. Họ yêu cầu người khác thay đổi, nhưng bản thân lại bất động, không chịu sửa đổi mình.

Bài học từ Giô-na rất quan trọng: Trước khi giúp người khác sửa đổi, chúng ta phải biết nhìn lại chính mình.Chúa Giê-su cũng từng dạy rằng: "Lấy cái xà ra khỏi mắt anh trước đã, rồi anh sẽ thấy rõ, để lấy cái rác ra khỏi mắt người anh em." (Mt 7,5). Nghĩa là trước khi chỉ trích hay nhắc nhở ai, chúng ta phải tự xét mình trước.

Những "Giô-na thứ hai" trong xã hội hiện nay vẫn tồn tại ở khắp mọi nơi. Đó có thể là những người thường lên án, chỉ trích lỗi sai của người khác, nhưng lại không nhìn nhận lỗi lầm của bản thân. Hay đó là những người chỉ trích xã hội bất công, nhưng bản thân lại không sống công bằng. Họ giống như Giô-na, đòi hỏi quá nhiều từ người khác nhưng quên rằng chính mình cũng cần thay đổi.

Từ câu chuyện của Giô-na, chúng ta học được bài học quý giá: Thay vì chỉ trích hay sửa đổi người khác, chúng ta nên bắt đầu bằng việc hoàn thiện chính mình. Bằng cách đó, chúng ta không chỉ sống công bình hơn mà còn trở thành tấm gương sáng giúp người khác hoán cải.

Lạy Chúa ! xin giúp con biết khiêm nhường nhận ra những lỗi lầm của chính mình trước khi con chỉ trích hay sửa dạy người khác. Xin ban cho con một trái tim đầy yêu thương và lòng bao dung, để con có thể đối xử với mọi người bằng sự cảm thông và nhân ái. Xin dạy con cách sống chính trực, làm chứng cho sự thật bằng chính cuộc sống của con, để con có thể giúp người khác hoán cải bằng tình yêu chứ không phải sự phán xét. Amen.

Maria Sương Mai ĐTSV Chúa Quan Phòng  CT

Dưới bầu trời tháng ba, người ta rộn ràng trao nhau những nhành hoa tươi, những món quà gói ghém cẩn thận, như một cách để nói lời thương với những người phụ nữ bên cạnh mình. Thế giới bỗng rực rỡ hơn, tươi tắn hơn, giống như một bữa tiệc dành riêng cho phái đẹp. Nhưng đâu đó, có một người không có hoa, cũng chẳng có quà, chỉ có vài dòng chữ viết cho người phụ nữ đặc biệt nhất đời mình – Mẹ.

Chào mừng bạn đến với lớp học "Tập làm thánh" phiên bản newbie! Bạn đã sẵn sàng bước vào thế giới của những người sống khác thường chưa? Đừng lo, không cần phải mọc hào quang trên đầu ngay lập tức, chỉ cần vài bước nhỏ, bạn cũng có thể bắt đầu con đường... hơi hơi thánh thiện này!

 

Trong một thế giới mà người ta đổ xô tìm kiếm danh vọng, tiền bạc và sự thoải mái, thì có một nhóm người lại quyết định đi ngược dòng. Họ tìm những điều thế gian tránh, và tránh những điều thế gian tìm. Nghe có vẻ lạ lùng, nhưng đó lại là con đường của những ai đã dám đáp lại tiếng gọi của Thiên Chúa và bước vào đời tu. Người ta thường nghĩ rằng đi tu là chấp nhận một cuộc sống khổ hạnh, không niềm vui, không tự do, nhưng sự thật thì ngược lại. Đời tu không phải là một chuỗi ngày dài ảm đạm, mà là một cuộc hành trình đầy những điều thú vị, nghịch lý và bất ngờ.

Khi nhận được tin chúng con sắp được về Tết thì lòng con hớn hở biết bao. Những ngày cận tết, không khí đợi chờ, mong ngóng bao trùm khắp nhà dòng. Mỗi chị em đều mong chờ ngày  đoàn viên bên gia đình. Tất cả trở nên nhộn nhịp hơn với những túi quà tràn ngập hương sắc xuân. Như những chú chim nhỏ chuẩn bị trở về tổ ấm, nơi căn nhà mà mình được sinh ra và được nuôi dưỡng.  Về nhà, ngoài những giờ đi lễ ở nhà thờ, tuy không đi đâu chơi chỉ dọn dẹp nhà, nấu ăn, nhưng con vẫn cảm thấy đong đầy cảm xúc.