I. LỜI CHÚA

* Bài Ðọc I: Is 66, 10-14c

“Ðây Ta khiến sông bình an chảy vào nó”.

Trích sách Tiên tri Isaia.

Các ngươi hãy vui mừng với Giêrusalem, và hết thảy những ai yêu quý nó, hãy nhảy mừng vì nó. Hỡi các ngươi là những kẻ than khóc nó, hãy hân hoan vui mừng với nó, để các ngươi bú sữa no nê nơi vú an ủi của nó, để các ngươi sung sướng bú đầy sữa vinh quang của nó. Vì chưng Chúa phán thế này: “Ta sẽ làm cho sự bình an chảy đến nó như con sông, và vinh quang chư dân tràn tới như thác lũ. Các ngươi sẽ được bú sữa, được ẵm vào lòng và được nâng niu trên đầu gối. Ta sẽ vỗ về các ngươi như người mẹ nâng niu con, và tại Giêrusalem, các ngươi sẽ được an ủi. Các ngươi sẽ xem thấy, lòng các ngươi sẽ hân hoan, và các ngươi sẽ nẩy nở như hoa cỏ, và tôi tớ Chúa sẽ nhìn biết bàn tay của Chúa”.

* Bài Ðọc II: Gl 6, 14-18

“Tôi mang trong mình tôi những dấu thánh của Chúa Giêsu”.

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Galata.

Anh em thân mến, phần tôi, ước gì tôi đừng khoe mình về một điều gì khác, ngoại trừ về thập giá Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Nhờ cây thập giá mà thế gian đã chịu đóng đinh cho tôi, và tôi cho thế gian. Vì chưng trong Ðức Kitô, có cắt bì hay không cũng chẳng có giá trị gì, điều quan trọng là trở nên một tạo vật mới. Nguyện chúc bình an và lòng thương xót đối với những ai rập theo quy tắc đó, và cho cả Israel của Thiên Chúa nữa. Từ nay trở đi, ước gì không ai làm phiền tôi nữa; vì tôi mang trong mình tôi dấu thánh của Chúa Giêsu.

Anh em thân mến, nguyện ân sủng của Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ở cùng anh em! Amen.

* Phúc Âm: Lc 10, 1-9 {hoặc Lc 1-12. 17-20}

“Sự bằng yên của các con sẽ đến trên người ấy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, Chúa chọn thêm bảy mươi hai người nữa, và sai các ông cứ từng hai người đi trước Người, đến các thành và các nơi mà chính Người sẽ tới. Người bảo các ông rằng: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít; vậy các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đến gặt lúa của Người. Các con hãy đi. Này Ta sai các con như con chiên ở giữa sói rừng. Các con đừng mang theo túi tiền, bao bị, giầy dép, và đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào nhà nào, trước tiên các con hãy nói: ‘Bình an cho nhà này’. Nếu ở đấy có con cái sự bình an, thì sự bình an của các con sẽ đến trên người ấy. Bằng không, sự bình an lại trở về với các con. Các con ở lại trong nhà đó, ăn uống những thứ họ có, vì thợ đáng được trả công. Các con đừng đi nhà này sang nhà nọ.

“Khi vào thành nào mà người ta tiếp các con, các con hãy ăn những thức người ta dọn cho. Hãy chữa các bệnh nhân trong thành và nói với họ rằng: ‘Nước Thiên Chúa đã đến gần các ngươi’.

{“Khi vào thành nào mà người ta không tiếp đón các con, thì hãy ra giữa các phố chợ và nói: ‘Cả đến bụi đất thành các ngươi dính vào chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin phủi trả lại các ngươi. Nhưng các ngươi hãy biết rõ điều này: Nước Thiên Chúa đã đến gần’. Ta bảo các con, ngày ấy, thành Sôđôma sẽ được xử khoan dung hơn thành này”.

Bảy mươi hai ông trở về rất vui mừng và nói rằng: “Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con”. Người bảo: “Ta đã thấy Satan từ trời sa xuống như luồng chớp. Này Ta đã ban cho các con quyền giày đạp rắn rít, bọ cạp, mọi quyền phép của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được các con. Dù vậy, các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con, nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời”.}

2. SUY NIỆM

SỐNG SỨ VỤ TRAO BAN BÌNH AN

Jorathe Nắng Tím

Tin Mừng Luca hôm nay đưa chúng ta bước vào phần thứ hai của hành trình Loan Báo Tin Mừng của Đức Giêsu: Ngài lên Giêrusalem.

Bắt đầu hành trình về Giêrusalem, Đức Giêsu đưa ra những đòi hỏi mà người môn đệ phải thực hiện, đó là nghèo khó, buông bỏ, không quay lại đằng sau nhưng vững tâm tiến bước.

Nghèo khó như Ngài, vì “con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng Con Người không có chỗ tựa đầu”; buông bỏ đến độ “cứ để kẻ chết chôn kẻ chết”; và bình an tiến về phía trước với Ngài, bởi “ai đã tra tay vào cày mà còn ngoái lại đàng sau, thì không thích hợp với Nước Thiên Chúa” ( Lc 9,58.60.62).

Sau khi đưa ra đòi hỏi này, Đức Giêsu đã sai bảy mươi hai môn đệ đi vào tất cả các thành, và không ngại cho các ông ấy biết: “Thầy sai anh em đi như chiên con  đi vào giữa bầy sói” (Lc 10,3).

Thật là một viễn cảnh không mấy an toàn và huy hoàng khi được sai đến giữa bầy sói, mà đời nào có sói hiền lành, sói nhu mì, sói ân cần, dễ thương?

Chắc chắn trong số bẩy mươi hai môn đệ được sai đi truyền giáo  đã có người run rẩy vì sợ, ngao ngán vì nghĩ mình không đủ gan dạ, bản lãnh, khôn ngoan để đối phó với bầy sói; chắc chắn có những bàn chân không còn hăng hái muốn đi nhanh và xa vì bắt đầu nghi ngại  về xác xuất thành công; chắc chắn có người đã chột dạ bâng khuâng trước một ngày mai không mấy gì bảo đảm…

Chính trong bối cảnh và viễn cảnh này, Đức Giêsu đã sai đi những người thuộc về Ngài để loan báo “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần ” (Lc 10, 9).

Ngài sai đi với ơn Bình An của Ngài và căn dặn các ông: “Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này!” (Lc 10,5).  Ban cho các ông ơn Bình An của Ngài để các ông ban lại cho mọi người, Đức Giêsu muốn tỏ cho các ông biết để xác tín: mục tiêu của truyền giáo là đem đến cho mọi người Niềm Vui của Tin Mừng, Hạnh Phúc của Thiên Chúa, Hy Vọng của Lời Hứa, nhất là để các ông không được quên rằng Bình An không thuộc quyền sở hữu của  các ông, vì  Bình An không đến từ các ông và các ông không có quyền giữ lại cho riêng mình, biến Bình An thành của riêng, nhưng Bình an là Bình An của Ngài, và Ngài ban cho các ông, để các ông  ban lại cho mọi người, để qua các ông, mọi người nhận ra Thiên Chúa là Tình Yêu, vì chỉ Tình Yêu mới đem lại Bình An là Niềm Vui, Hạnh Phúc, và Hy Vọng .

Như thế, sứ điệp của các môn đệ nhận đươc từ Đức Giêsu chính là trao ban Bình An của Ngài cho mọi người, không trừ ai, không phân biệt hộ khẩu, khu xóm, làng mạc, vùng miền, quốc gia, hay dân tộc nào, bởi Bình An của Thiên Chúa là ân huệ nhưng không, là món quà quý giá được trao tặng vô điều kiện. Bằng chứng là Ngài đã không đề ra bất cứ điều kiện nào ở người  được trao  tặng Bình An, bởi Bình An là Lời Hứa của Thiên Chúa như ngôn sứ Isaia đã tuyên sấm: “Hãy vui mừng với Giêrusalem … Hãy khấp khởi vui mừng…để được Thành Đô cho hưởng trọn nguồn an ủi, được thoả thích nếm mùi sung mãn vinh quang, như trẻ thơ bú no bầu sữa mẹ… Các ngươi sẽ được nuôi bằng bầu sữa mẹ, được bồng ẵm bên hông, nâng niu trên đầu gối. Như mẹ hiền an ủi con thơ, Ta sẽ an ủi các ngươi như vậy…” (Is 66,10.11.12-13).

Tóm lại, người được sai đi loan báo Tin Mừng phải là người môn đệ dám từ bỏ mọi sự, kể cả bản thân mình và tín thác đi theo Đức Giêsu. Người ấy không cần phải lo lắng thành công hay thất bại, mà chỉ cần đi với Đức Giêsu để trao ban Bình An của Ngài cho mọi người, mọi nơi. Sứ vụ rất đơn sơ nhưng cao cả vô cùng vì là trao ban nhưng không như đã nhận nhưng không ơn Bình An của Thiên Chúa cho hết mọi người, không phân biệt, kỳ thị ai. Sứ vụ của người môn đệ nghèo khó tưởng không có giá trị gì, dưới mắt con người, vì ngay cả bị gậy, giày dép cũng chẳng được mang theo, nhưng sứ vụ ấy vô cùng giàu có và thánh thiện, vì là sứ vụ của Ngôi Lời Thiên Chúa đang  thực hiện giữa thế giới loài người.

Xin Chúa ban cho thế giới hôm nay những nhà truyền nghèo khó, không vướng víu hành trang cồng kềnh của thế gian, để mau mắn  lên đường đem Niềm Vui của Tin Mừng và  Hy Vọng của Lời Hứa cho muôn dân bằng thi hành sứ vụ được Đức Giêsu trao phó: “Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: Bình an cho nhà này!” và tuyệt đối  tin tưởng: Bình an của Đức Giêsu phục sinh sẽ làm mọc lên  Hạt Giống Đức Tin, và làm lớn lên chồi non Lời Hằng Sống trong tâm hồn người lãnh nhận ơn Bình An của Ngài.

https://tinmungduongpho.com/song-su-vu-trao-ban-on-binh-an-suy-niem-tin-mung-chua-nhat-xiv-thuong-nien-nam-c/