1. LỜI CHÚA
* Bài Ðọc I: Cv 13, 14. 43-52
“Ðây chúng tôi quay về phía các dân ngoại”.
Trích sách Tông đồ Công vụ.
Trong những ngày ấy, Phaolô và Barnaba sang qua Perghê và đến Antiôkia xứ Pisiđia; ngày Sabbat, các ngài vào ngồi trong hội đường. Có nhiều người Do-thái và tòng giáo theo các ngài, được các ngài khuyên bảo bền đỗ trong ơn nghĩa Chúa.
Ðến ngày Sabbat sau, hầu hết cả thành đều đến nghe lời Thiên Chúa. Các người Do-thái thấy đám đông dân chúng, thì đâm ghen tương, nói lộng ngôn, chống lại các điều Phaolô giảng dạy. Phaolô và Barnaba can đảm nói rằng: “Phải giảng lời Thiên Chúa cho các ngươi trước tiên, nhưng vì các ngươi từ chối lời Thiên Chúa và tự cho mình không xứng đáng sống đời đời, thì đây chúng tôi quay về phía các dân ngoại; vả lại Chúa đã truyền lệnh cho chúng tôi rằng: “Ta đã đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi nên ơn cứu độ cho đến tận cùng trái đất”. Nghe vậy các dân ngoại hân hoan ca tụng lời Chúa; những ai được Chúa tiền định hưởng sự sống đời đời, thì tin theo, nên lời Chúa được rao giảng khắp cả vùng.
Những người Do-thái xúi giục các phụ nữ khá giả đã tòng giáo và các thân hào trong thành bắt bớ Phaolô và Barnaba, rồi trục xuất hai ngài ra khỏi ranh giới xứ họ. Còn hai ngài, sau khi phủi bụi chân lại cho họ, hai ngài đi đến Icôniô. Còn các môn đồ thì đầy hân hoan và Thánh Thần.
* Bài Ðọc II: Kh 7, 9. 14b-17
“Chiên Con sẽ thống trị họ, và dẫn họ đến nguồn nước ban sự sống”.
Trích sách Khải Huyền của Thánh Gioan.
Tôi là Gioan, đã xem thấy một đám đông không thể đếm được, họ thuộc mọi nòi giống, dòng họ, dân tộc và tiếng nói, đứng trước ngai vàng và trước Con Chiên; họ mặc áo trắng dài, tay cầm lá vạn tuế.
Và một bô lão đã nói với tôi: “Ðây là những người từ đau khổ lớn lao mà đến, họ giặt áo và tẩy nó trắng trong máu Con Chiên. Vì thế, họ ở trước ngai vàng Thiên Chúa, và ngày đêm phụng sự Người trong đền thánh Chúa, Ðấng ngự trên ngai vàng đặt ở giữa họ. Họ sẽ không còn đói khát; mặt trời và nóng bức sẽ không làm khổ họ, vì Con Chiên đứng trước ngai vàng sẽ thống trị họ, sẽ dẫn họ đến nguồn nước ban sự sống, và Thiên Chúa sẽ lau hết mọi giọt lệ nơi mắt họ.
* Phúc Âm: Ga 10, 27-30
“Ta ban cho các chiên Ta được sống đời đời”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: “Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta. Ta cho chúng được sống đời đời; chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Ta. Ðiều mà Cha Ta ban cho Ta, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Ta. Ta và Cha Ta là một”.
2. SUY NIỆM
CHÚA CHIÊN LÀNH
Lm. Giuse Trần Việt Hùng
Ta là mục tử tốt lành,
Dẫn chiên tới suối, trong xanh ngọt ngào.
Đồng tươi cỏ mọc non cao,
Bên dòng suối mát, tuôn trào ước mong.
No đầy chan chứa phỉ lòng,
Đàn chiên theo bước, vào trong cánh đồng.
Lắng tai nghe ngóng ngắm trông,
Mắt nhìn hướng tới, chủ ông dẫn về.
Thỏa tình no đủ ê chề,
Tuân theo ý chủ, mọi bề đẹp thay.
Đàn chiên mục tử hôm nay,
Giê-su chăm sóc, đôi tay chữa lành.
Con nào yếu bệnh hoành hành,
Dù chiên hung dữ, cũng dành trông nom.
Chiên nào mập béo gầy còm,
Yêu thương chữa trị, ngó dòm xót xa.
Không ai cướp khỏi tay Ta,
Cũng không hư mất, rời xa khỏi đàn.
Chúa Chiên đi trước dẫn đàng,
Quy về một mối, thiên đàng ngày sau.
Chúa Giêsu dùng hình ảnh người chăn chiên để diễn tả sự quan tâm và lòng yêu thương chăm sóc của Chúa đối với con dân của Ngài. Chúa Giêsu tự giới thiệu Ngài là Mục tử tốt lành. Mục tử yêu thương và chăm nom từng con chiên. Chúa Giêsu phán: Chiên Tôi, thì nghe tiếng Tôi, Tôi biết chúng và chúng theo Tôi. Chúa đặc biệt yêu thương những con chiên bệnh hoạn, ghẻ lở và xa lạc. Chúa qui tụ chúng thành đoàn chiên và chăm dẵm chúng. Ngài đi trước, chúng theo sau, dẫn chúng đến đồng cỏ xanh tươi.
Chúa Giêsu biết tên từng con chiên và những nhu cầu riêng của nó. Ở Phi Châu, có một bộ lạc, người ta không bao giờ đếm. Họ không biết tí gì về toán học. Có người hỏi người dân bản xứ: Nhà ông có bao nhiêu con chiên. Ông đáp: Tôi không biết. Vậy nếu lỡ mất một hay hai con, làm sao ông biết. Câu trả lời thật ý nghĩa. Ông nói: Không phải tôi mất một con số mà là mất một hình dáng, một bộ mặt. Mất một khuôn mặt dễ thương.
Mỗi người có một nét riêng tư. Trong Giáo Xứ hay Cộng đoàn, khi chúng ta thấy vắng bóng người nào, chúng ta không mất một hay hai người bỏ nhà thờ. Chúng ta mất chính khuôn mặt hiện diện hàng tuần nơi hàng ghế này. Là mục tử tốt lành, Chúa biết tính tình và sở thích của từng con chiên. Nếu một người mục tử tìm hiểu được nhu cầu cuộc sống của từng tâm hồn và sẵn sàng giúp đỡ. Người mục tử tốt lành dám xả thân mình vì đoàn chiên.
Người mục tử tốt là người dám tiến thân đi trước làm gương mẫu cho mọi người. Truyện kể: Một người mục tử dẫn bày chiên đến bờ suối, nhìn dòng nước chảy, tự nhiên cả bày sợ hãi. Người mục tử không làm sao thôi thúc chúng qua suối được. Cuối cùng, ông bế một con cừu non, cùng đi với nó xuống dòng nước và dẫn qua bờ bên kia. Khi cừu mẹ thấy con mình ra đi, nó quên cả sợ hãi và phóng theo. Thế là cả đàn cừu nối đuôi nhau theo sự hướng dẫn của người mục tử.
Chúa Giêsu chọn một hình ảnh tuyệt đẹp để diễn tả cộng đoàn dân Chúa. Hình ảnh người mục tử tốt lành đi trước, đàn chiên theo sau. Ơn gọi làm tông đồ nơi mỗi người như Đức Giáo Hoàng, các Giám mục, Linh mục, Tu sĩ Nam Nữ, các Gia trưởng, các Hiền mẫu, các Phụ huynh và các Thầy Cô là những người có trách nhiệm hướng dẫn, dậy dỗ, coi sóc và nuôi dưỡng đàn chiên. Chúng ta phải là những người mẫu mực, tốt lành và yêu thương con cái trong mọi hoàn cảnh dù xấu, dù tốt. Đó chính là hình ảnh người mục tử tốt lành.