Xưa Chúa ban man-na từ trời xuống
Cứu Ích-diên thoát cơn đói đoạ đày
Trong sa mạc muôn nghiệt ngã đắng cay
Chúa thanh luyện dân tiến về Đất Hứa.
Nay con tin, kính thờ Mình, Máu Chúa
Ngài ẩn thân, hiện diện mỗi phút giây
Tấm Bánh trắng đơn sơ, nhiệm lạ thay
Chúa ngự đó, ngọn đèn chầu đơn lẻ.
Chúa hằng khát khao đoàn con nhân thế
Đến suy tôn, chiêm ngắm, Cậy Mến Tin
Lắng nghe Ngài thủ thỉ mối ân tình
Thập Giá xưa, chiều Can-vê tím ngắt.
Phút hấp hối thổn thức Lời: “Ta khát!”
Dang rộng hai tay tha thiết đợi chờ
Lòng người sám hối, quay lại bến bờ
Bởi Thánh Tâm yêu loài người quá bội.
Lồng ngực mở toang, Trái Tim mời gọi
Chiên lạc mau về ẩn náu nương long
Dòng máu, nước như nguồn suối yêu thương
Rửa sạch tội nhơ, xoá mờ tì vết.
Xin thánh hoá, rửa hồn con thanh khiết
Không bụi mờ, không ích kỷ, nhỏ nhen
Hớn hở vui tươi, Lời được loan truyền
Quảng đại cho đi, chỉ Cha biết đến.
Khát khao nhận Máu, Mình Ngài tự hiến
Lương thực dưỡng nuôi hồn xác trường sinh
Tấm Bánh bẻ ra, nhờ Chúa Thánh Linh
Một Nhiệm Thể, hiệp nhất, hiệp hành, một Chúa.
Anna Teresa Thuỳ Linh