Người là ai mà quyền uy trác tuyệt

 Mà đất trời nhật nguyệt phải vâng lời

Lệnh truyền: “Im đi”, sóng gió biển khơi

Đã lặng yên dưới uy quyền Đức Chúa.

 

Đời khách đày nơi trần gian lữ thứ

Ngang dọc đời con bão tố triền miên

 Chao đảo chơi vơi, con sắp đắm thuyền

 “Sao Thầy vẫn ngủ? Chắc con chết mất!” (Mc 4, 38)

 

 Chẳng thể chống chèo về quê, chốn thật

 Nguyện cầu tha thiết, khẩn khoản nài van

Chúa dẫn đưa thuyền cập bến bình an

Quyền năng Chúa chủ trì muôn muôn vật.

 

Cậy mến tin chỉ một niềm son sắt

Cha xót thương, Thần Khí thánh hóa con

 Ba giờ chiều, đường Núi Sọ chon von

 Máu nước Thánh Tâm khơi nguồn cứu rỗi.

 

 Sám hối bước ra từ trong vũng tội

Đấm ngực ăn năn nhận phép giao hòa

Hiệp đường khổ nạn, cây Phúc trổ hoa

Con run rẩy cất cao lời cung chúc:

 

 “Thánh! Thánh! Thánh! Đấng tràn trề ân phúc

” NGƯỜI LÀ AI, chỉ một dạ xót thương

Con Cả chuyên chăm, con Thứ hoang đàng

 Là con cả trong nhà cha, Thiên Chúa.

 Anna Teresa Thuỳ Linh