Chúa tôi thiện hảo nhường bao
Đến xem, nếm thử nhiệm mầu cực linh
Chúa trao hiến Thịt, Máu mình
Dưỡng nuôi nhân thế trường sinh muôn đời.

Mắt không thấy, vững tin Lời
Ước ao rước Chúa, bồi hồi ăn năn…
“Tội con dẫu đỏ như son
Một Lời Chúa phán tuyết bông trắng ngần.” (Is 1, 18)

Lòng Cha Thương Xót tuôn tràn
Chở che con cái bơ vơ đường trần
Điều răn mới Chúa dạy rằng:
- “Hãy yêu thương chính như Thầy thương yêu.” (Ga 15,12)

Can-vê ấy, tím đồi chiều
Ba giờ Con Chúa chết treo thập hình
Vì thương nhân loại tội tình
Đền thay, máu đổ hy sinh cứu đời.

Theo dòng máu, nước tuôn rơi
Rửa muôn tội lỗi loài người thế gian
Thứ tha Dis-mas trộm lành
Hiến Mình, Máu của ăn đàng về quê,

Ban Lời Hằng Sống tràn trề
Hiến chương Tám Mối bốn bề phúc thay
Bình an cho khắp đó đây
Dấn thân phục vụ tháng ngày không thôi.

Cho đi hết vẫn chẳng vơi
Tấm lòng con, Chúa chiếu soi ân tình
Lửa yêu thương thắp bình minh
Xóa tan đêm tối, thoát miền u mê.

Thực thi, yêu mến, lắng nghe
Loan truyền Lời Chúa, sẻ chia Bánh Trời
Thần lương hằng sống đời đời
Hiệp hành, hiệp nhất chung Lời ca khen.

Anna Teresa Thuỳ Linh

Mẹ lộng lẫy, Nữ Vương thiên quốc
Tuyệt mỹ trong trang phục huy hoàng
“Áo mặt trời, đạp mặt trăng…” (*)
Bên ngai Chúa ngự, vinh thăng cõi trời.

“…Vương miện kết mười hai tinh tú” (*)
Ánh hào quang “Bảy Sự“ huyền linh
Ngai tòa Mẹ ngát hương trinh
Trầm hương lan toả, trọn tình hiến dâng.

Mẹ sáng láng vừng đông công chính
Cưu mang Đấng tuyệt đỉnh trần gian
Đêm đông giá rét cơ hàn
Ngôi Hai Thiên Chúa giáng lâm làm người.

Hiệp nhất trong Chúa Trời chí thánh
Từng phút giây suy gẫm dõi theo
Mẹ cùng Con Một dấu yêu
Tín trung son sắt, mọi điều xin vâng.

Mẹ sống mười bốn đàng Thánh Gíá
Lưỡi đòng đâm rách tả tơi lòng
Cùng cơn hấp hối của Con
Lời trăng trối ấy mãi còn thiên thu.

Mẹ cứu giúp, trạng sư bầu cử
Đoàn chúng con lữ thứ trần gian
Chênh vênh sóng gió nguy nan
Chiến tranh, đại dịch kinh hoàng đau thương.

Y Bác sĩ, bốn phương thiện nguyện
Trạm cứu thương dã chiến quên mình
Sẵn lòng trao hiến hy sinh
Bệnh nhân nguy tử tận tình chăm nom.

Lòng nhân ái vẹn tròn Thánh ý
Muối men, chân thiện mỹ dựng xây.
Tin Mừng gieo vãi đó đây
Thương yêu nhau chính như Thầy yêu thương.

Lạy Thánh Mẫu Nữ Vương thiên quốc
Dang rộng tay ban phước bình an
Thánh Thần Chúa đổ ơn lành
Mái nhà trái đất, con dân thái bình.

Nguyện cảm tạ, tôn vinh cung chúc
Đấng ngự trên muôn nước muôn đời
Danh Cha cả sáng mọi nơi
Nước Cha trị đến, đất trời hân hoan.

(*) (Kh 12, 1)

Anna Teresa Thuỳ Linh

Ngôn sứ Ê-li-a trung tín
Một mình trong cuộc chiến bất cân
Bốn trăm đầy tớ Sa-tan
Sấp mình phủ phục Ba-an tà thần.

Chúng gào thét quá tầm, bóng đứng
Vẫn trơ trơ thần chẳng đoái hoài
Ê-li-a tưới nước nài:
- Xin Ngài thương nhận lễ này Chúa ơi!

Chúa cho lửa từ trời thiêu đốt
Của lễ thành tâm sốt sắng dâng
Để người người thấy quyền năng
Chúa là duy nhất muôn dân tôn thờ.

Bên bại trận, nữ hoàng giận dữ
Truy giết ông, bất cứ ở đâu
Lánh vào sa mạc, trốn mau
Trong cơn tuyệt vọng ông cầu: “Chết đi.”

Sứ thần Chúa cứu nguy gìn giữ
Đem thức ăn, khuyên nhủ, truyền Lời
Tâm hồn, thân xác thảnh thơi
Tiến về Hô-rep bốn mươi đêm ngày. (1V 18, 20-40; 19, 4-8)

*****
Thánh Thể Chúa, nhiệm thay, cực trọng
Thần lương nuôi dân sống muôn đời
Thương con đói khát chơi vơi
Hiến trao Mình, Máu Chúa Trời: của ăn.

Triều thần thánh, thế nhân muôn cõi
Khúc vang hoà ca ngợi kính tôn
Nguyện dâng thân xác tâm hồn
Đền thờ hèn mọn Chúa thương ngự vào.

Chiêm ngắm Chúa khẩn cầu tha thiết
Mời Chúa thăm kẻ liệt đớn đau.
Đời cùng khốn, đẫm lệ sầu
Vô phần, bạc phước: gầm cầu, bến xe.

Bệnh thế kỷ, mọi người xa lánh…
Phút cuối đời cô quạnh thảm thương
Mong câu an ủi, đỡ nâng
Khát Lời tha thứ, ăn năn quay về.

Chịu ruồng bỏ ê chề vô vọng
Đêm đen dài thung lũng vực sâu
Nhỏ-nhoi-đốm-lửa, khát khao
Thắp tin cậy mến, khẩn cầu thiết tha.

Chúa Thương Xót hải hà dung thứ
Phán Lời, tay dắt, đỡ dậy mau
Thánh Thần Ơn Chúa tuôn trào
Thần lương Mình, Máu nhiệm mầu trường sinh.

Anna Teresa Thuỳ Linh

 

Xưa Chúa ban man-na từ trời xuống
Cứu Ích-diên thoát cơn đói đoạ đày
Trong sa mạc muôn nghiệt ngã đắng cay
Chúa thanh luyện dân tiến về Đất Hứa.

Nay con tin, kính thờ Mình, Máu Chúa
Ngài ẩn thân, hiện diện mỗi phút giây
Tấm Bánh trắng đơn sơ, nhiệm lạ thay
Chúa ngự đó, ngọn đèn chầu đơn lẻ.

Chúa hằng khát khao đoàn con nhân thế
Đến suy tôn, chiêm ngắm, Cậy Mến Tin
Lắng nghe Ngài thủ thỉ mối ân tình
Thập Giá xưa, chiều Can-vê tím ngắt.

Phút hấp hối thổn thức Lời: “Ta khát!”
Dang rộng hai tay tha thiết đợi chờ
Lòng người sám hối, quay lại bến bờ
Bởi Thánh Tâm yêu loài người quá bội.

Lồng ngực mở toang, Trái Tim mời gọi
Chiên lạc mau về ẩn náu nương long
Dòng máu, nước như nguồn suối yêu thương
Rửa sạch tội nhơ, xoá mờ tì vết.

Xin thánh hoá, rửa hồn con thanh khiết
Không bụi mờ, không ích kỷ, nhỏ nhen
Hớn hở vui tươi, Lời được loan truyền
Quảng đại cho đi, chỉ Cha biết đến.

Khát khao nhận Máu, Mình Ngài tự hiến
Lương thực dưỡng nuôi hồn xác trường sinh
Tấm Bánh bẻ ra, nhờ Chúa Thánh Linh
Một Nhiệm Thể, hiệp nhất, hiệp hành, một Chúa.

Anna Teresa Thuỳ Linh

Thiên Chúa Đấng quyền năng vô tận
Dựng đất trời chỉ phán một Lời
Quan phòng chăm sóc không ngơi
Muôn loài, vũ trụ, con người, thời gian…

Thuyền giữa biển tròng trành chao đảo
Xót thương con khờ khạo lầm than
Chúa tuôn đổ xuống Thánh Thần
Vượt muôn sóng gió nguy nan hiểm nghèo.

Thiên Chúa Đấng Tình Yêu muôn thuở
Ơn Ngài ban chan chứa dạt dào
Muốn con hãy góp phần vào
Dẫu hèn mọn, bé nhỏ nào đáng chi?

Khấng nhậm của lễ khi tự nguyện
Dưới chân Ngài cung tiến thành tâm
Nhân lên, thánh hoá, tạ ơn
Tặng trao chia sẻ khắp muôn muôn người.

Người đói khát thảm thương cùng khốn
Mịt mùng đêm tối, chốn đâu về?
Lũng đời sầu thảm lê thê
Khát Lời Sự Thật, Đường về Quê Cha.

Trẻ côi cút không nhà trú ẩn
Mồ côi cha mẹ, chẳng người thân
Cụ già bệnh nạn khó khăn
Không người an ủi, đỡ nâng thân tàn.

Người cơ nhỡ, bần cùng xã hội
Chịu loại trừ, muôn nỗi đoạn trường
Ê chề tuyệt vọng thảm thương
Bến quê mờ mịt, nẻo đường xa xăm…

Chúa thánh hoá con thành khí cụ
Sống Tin Mừng, phục vụ tha nhân
Cứ cho đi chẳng ngại ngần
Cho đi tất cả vẫn tràn đầy tay.

Anna Teresa Thùy Linh