Sau một thời gian các tông đồ “ở lại” với Chúa Giêsu, cùng đi với Ngài trên mọi nẻo đường loan báo Tin Mừng, cũng như từng lắng nghe lời Ngài giảng dạy, chứng kiến các phép lạ Ngài làm… và đã có lần Chúa Giêsu hỏi các ông: “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai?” Ông Phêrô trả lời: “Thầy là Đấng Kitô.” (Mc 8,29)

Bước vào tuần thánh, câu hỏi này lại được vang lên trong tâm hồn tôi, một câu hỏi không dễ dàng có được câu trả lời, vì tiếp theo câu trả lời của Phêrô, đại diện cho anh em, Chúa Giêsu lại bắt đầu dạy các môn đệ và báo cho các ông biết về tương lai của chính mình: Người bắt đầu dạy cho các ông biết Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày Ngài sẽ sống lại.” (Mc 8,29)

Là ai…? Nhìn lại hành trình ơn gọi của mình, đây không phải là lần đầu tiên tôi đối diện với câu hỏi này… Và câu trả lời không chỉ là một sự hiểu biết, một lời tuyên xưng mà câu trả lời còn dẫn dắt tôi đi sâu hơn vào tương quan “thuộc về nhau” với Giêsu. Tôi không trả lời với Ngài duy chỉ một lần trong ngày tôi tuyên khấn, trong ngày tôi và mọi người hân hoan tạ ơn Chúa, trong ngày rộn ràng niềm vui và lời chúc mừng… nhưng cả những lúc tôi chỉ còn biết ngước nhìn lên thánh giá trong thinh lặng và thưa với Giêsu, bạn đường của lòng tôi: “Giêsu ơi, con yêu Chúa hay ít ra con muốn yêu Chúa, xin Chúa nâng đỡ, xin Chúa hướng dẫn và xin Chúa giải thoát con…” 

Là ai…? Câu trả lời trở nên định hướng cho lẽ sống đời tôi, tôi nghĩ suy làm thế nào để tôi có thể đón nhận Giêsu vào đời tôi, và nhất là khi tôi bước theo, khi tôi đáp lại lời mời gọi của Ngài trong những lựa chọn lớn nhỏ hằng ngày của tôi: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo….” (Mc 8,34-35) Thật là khó khi Thánh lễ tuyên khấn lần đầu hay khấn trọn đời chỉ diễn ra một lần trong đời tôi, nhưng lời mời gọi “vác thập giá mình” lại diễn ra hằng ngày.

Là ai…? Là Đấng đã bước đi trên con đường nghịch lý, con đường mang tên Giêsu, con đường phục vụ sự sống ngang qua sự trao ban và hy sinh mạng sống của chính mình. Con đường quy luật muôn đời của sự sống. Giêsu, Ngài đã không đi con đường nào khác hơn là con đường trở nên hạt lúa mì: “Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác” (Ga 12,24)

Bắt đầu bước vào Tuần Thánh câu hỏi “Là ai…?”, hình ảnh thập giá và hạt lúa gieo vào lòng đất không làm cho tôi run sợ hay thất vọng nhưng đã khơi lên trong tôi một nguổn cảm hứng, một niềm tin, một sức bật mạnh mẽ của hy vọng… Đây không phải sức bật của ý chí, mà là sức bật của Đấng đã yêu thương, Đấng thành tín và là Đấng luôn củng cố niềm tin trong tôi.

Giêsu ơi, xin cho con bước theo Ngài trên đường thương khó, dẫu rằng con chưa đi theo sát Ngài, vì con bất toàn và yếu đuối trong thân phận người; thì xin cho con được bước với Ngài, dẫu chỉ là những bước xa xa… Xin Chúa thương nâng đỡ con khi con “vác thập giá mình” và xin cho con trả lời câu hỏi “Ngài là ai?” với tất cả tâm tình yêu mến, cậy trông và phó thác vào tình Chúa tín trung.

Giêsu, Ngài là Đấng Cứu Độ, là niềm Hy Vọng cho nhân loại chúng con, và cho chính riêng con!

Ngày, 12 tháng 04 năm 2025 – Kẻ hành hương