“Như sông đổ nước ra khơi
Ơn cô thầy mãi sáng ngời trong tim
Dạy con tri thức, niềm tin
Đắp xây mơ ước, điểm xinh cuộc đời”

Ngày 20 tháng 11 hàng năm, người dân Việt Nam hướng về ngày Nhà Giáo, một dịp đặc biệt để tri ân và tôn vinh những người thầy, người cô, trong đó có có cả các Sơ giáo, Cha giáo, .. đã âm thầm cống hiến và hy sinh cho sự nghiệp giáo dục. Đây không chỉ là ngày lễ mà còn là một nét đẹp trong văn hóa Việt Nam, thể hiện lòng biết ơn và tôn trọng đối với những người đã dạy dỗ và dìu dắt chúng ta.

Nửa tháng Mười Một đã trôi qua, thế nhưng Giáo hội vẫn không ngừng tha thiết mời gọi mỗi người tín hữu chúng ta nhớ đến và cầu nguyện cho các linh hồn nơi luyện ngục, vì đây là thời gian của lòng thương xót, sự liên đới, và một niềm hy vọng sâu sắc vào sự sống đời đời. Qua việc cầu nguyện và hy sinh cho các linh hồn, chúng ta đang thực hiện một hành động yêu thương cao cả, giúp các linh hồn sớm được hưởng vinh quang Thiên Đàng.

Một câu nói của Thánh Têrêxa Avila Thập giá vác trên vai thường nhẹ hơn thập giá kéo lê.”

Hôm nay ngày 2 tháng 11 Giáo hội dùng để nhớ đến các tín hữu đã qua đời. Trong số họ có những người là Ông bà, Cha mẹ, Cô chú bác của chúng ta, những Ân nhân, Thầy cô, Bạn bè, quý Sơ trong Dòng, những người chúng ta quen biết và cả những người không quen, đã ra đi trước chúng ta, những người đã góp công, góp sức trực tiếp hay gián tiếp để chúng ta khôn lớn nên người ….

Tại sao tôi lại có mặt trong thời khắc này mà không phải là 100 năm trước…? Sao tôi được sinh ra và lớn lên trong gia đình này mà lại không phải là…? Tôi suy nghĩ để tìm câu trả lời… Nếu tự thân trả lời, tôi sẽ mãi loay hoay và không có câu trả lời đúng đắn cho chính mình. Nhìn chiếc lá đổi màu rồi rơi rụng, tôi nhân ra nó có sự sống theo thời gian và có vai trò riêng của nó. Hạt muối mặn được kết tinh từ nước biển cũng có quy trình riêng và vai trò của riêng mình.