Đức tin là môt cuộc “vật lộn”, bởi trong cuộc sống hằng ngày ta phải “vật lộn” rất nhiều chọn lựa, với nhiều cám dỗ để luôn trung thành vâng theo Thiên ý. Lịch sử cứu độ cũng trình bày tại sách Sáng thế một biến cố đặc biệt xảy ra trong lịch sử tổ phụ Gia cóp, đó là việc ông vật lôn với Thiên Chúa. Đây cũng chính là điều mà bản thân tôi tâm đắc nhất sau khi học môn Lịch sử cứu độ:” Tôi sẽ không buông Ngài ra, nếu Ngài không chúc phúc cho tôi” (St 32,27)
Sách sáng thế kể lại biến cố mà Giacóp vật lộn với Thiên Chúa tại nhánh sông Giáp- bốc, đây là một biến cố có ý nghĩa rất quan trọng trong đời sống đức tin và cầu nguyện không chỉ với tổ phụ Giacóp, mà với chính bản thân tôi. Như Sách Thánh trình bày: Giacóp đã chiếm được quyền trưởng nam của người anh song sinh là Êxau khi đổi lấy bát cháo đậu với những mưu mẹo và mánh lới (x. St 25,29-34). Ông đã lừa nhận lời chúc lành của cha mình là Ixaác, lúc ấy đã cao tuổi và mù lòa. Sau khi đã thoát khỏi cơn giận dữ của Êxau, ông đã đến nhà cậu mình là ông Laban. Ở đây, ông là một người lao động không biết mệt nhọc, ông đã lập gia đình và trở nên giàu có ở đây khoảng 20 năm. Sau thời gian dài, ông lại muốn trở lại nơi “chôn nhau cắt rốn” của mình và ông đã sẵn sàng đối diện với anh mình sau khi đã có những biện pháp khôn khéo để đối đầu. Nhưng khi ông đã sẵn sàng cho cuộc hội ngộ, sau khi đưa những người thân sang bờ bên kia sông thuộc lãnh thổ của anh mình, khi chỉ còn lại một mình ông ở bờ sông thì bất ngờ ông bị tấn công bởi một người lạ mặt và hai bên vật lộn nhau suốt đêm….
Chính nhờ cuộc vật lộn tay đôi với người là đã giúp ông có được một cảm nghiệm đặc biệt về Thiên Chúa (x. St 32, 23-33). Cuộc vật lộn đã trở thành khúc quanh quan trọng trong cuộc đời của Giacóp. Trước đây, ông đã dựa vào những mánh khóe, những khả năng tự nhiên của mình để xoay xở, nhưng bây giờ ông phải đi theo sự hướng dẫn của thần linh, sự phù trợ và sự chúc lành của Thiên Chúa, sẽ giúp ông thành công qua lời cầu khẩn. Tôi nghiệm ra rằng: Thiên Chúa chỉ ban sức mạnh khi tôi can đảm chiến đấu đến cùng với thách thức để được thấy dung nhan Chúa hiện diện trong cuộc đời. Đêm của Gia cóp “vật lộn” với Chúa dạy tôi về một đêm cầu nguyện, chỉ có bám vào Chúa thì mới được cải hóa, xin Chúa ban phúc lành và sẽ được gọi tên mới, một thực tại mới như là hoa trái của việc nhìn nhận sự yếu đuối bản thân và trông cậy lòng nhân hậu của Người.
Thật vậy, trong hành trình đức tin và cầu nguyện, cuộc “vật lộn” nào cũng phải trải qua sự vất vả nhọc nhằn, nhưng nếu kiên trì tôi mới được Chúa đặt cho tên mới, trao cho một căn tính mới, một sứ mạng mới, biến đổi thành con người mới, con người của Tin Mừng. Nếu tôi không “vật lộn”, tôi sẽ không thể nào có được kinh nghiệm chiều sâu nội tâm. Một khi không đạt được điều đó, cuộc sống của tôi trở nên cằn cỗi và mất định hướng, tôi sẽ không còn thấy Chúa trong cuộc sống thường hằng nữa. Cuộc sống mà Chúa ban tặng cho người kiên trì biết bám vào Chúa tới cùng sẽ là cuộc sống luôn có Chúa đồng hành.
Tiền Tập, Anna Ngô Thị Thanh Vân - TD Tây Nguyên
La Sơn hè năm 2020