Nếu gia đình là cái nôi nuôi tôi không lớn, thêu dệt bao mơ ước tuổi thơ, gây dựng bao hoài bão của tuổi trẻ, thì mái nhà La Sơn lại là bầu trời trong xanh cho tôi được bay thỏa thích trong gió. Chính nơi đây tôi được là cánh diều mơ ước mà tự mình vẽ lên từ thuở ấu thơ, đã cho tôi được khám phá nhiều điều mới mẻ trong cuộc sống. 

Chập chững những bước chân đầu tiên trên mảnh đất Gia Lai là vào một buổi chiều mưa gió. Ông mặt trời cũng không buồn ló dạng, một màu đen nghịt che phủ cả bầu trời, những trận mưa ào ào như thác đổ, gió quật mạnh vào thân cây cao su làm lay động cả khu rừng, tiếng sấm sét cứ thay nhau chớp lóe từng đợt. Trời cũng đã nhá nhem tối, không gian bỗng trở nên hoang vu và lạnh lẽo hơn khiến lòng tôi càng âm u, sợ hãi. Một chút gió lạnh cũng đủ làm tôi rùng mình. Những suy nghĩ mông lung cứ lờn vờn trong tâm trí tôi. Và rồi, mọi lo lắng, bồn chồn chợt biến mất khi tôi bắt gặp nụ cười thân thiện của Soeur phụ trách và hình ảnh của chú tài xế vừa nhanh nhẹn vừa tươi cười nét mặt. Họ tiến lại gần tôi để đón tôi về nhà. Bỗng chốc chiếc xe “con cóc” đã đưa tôi cập bến an toàn. Tôi cố gắng thu dọn hành lý trước giờ cơm tối và chủ động làm quen với chị em, cảm giác vừa gần gũi vừa xa lạ, vừa vui khi gặp lại người bạn cũ nhưng cũng không khỏi ngỡ ngàng khi mọi thứ còn mới lạ. 

Thời gian thấm thoát trôi qua, tôi hòa mình với cuộc sống nơi đây. Đời sống thiêng liêng của tôi cũng ngày càng được thăng tiến hơn. Cứ như thế, qua từng ngày sống tôi được Qúy Dì và chị em nâng đỡ, hướng dẫn tôi trong học tâp cũng như trong mọi sinh hoạt hằng ngày. Chị em chúng tôi bắt đầu bước chập chững bước đi trên nẻo đường thánh hiến, các buổi học tập chia sẻ Lời Chúa, các giờ cầu nguyện, những công việc ở nhà chưa từng làm và còn pha thêm những trò nghịch nghợm dễ thương. Tình chị em cũng từ đó được lan tỏa, niềm vui và nỗi buồn được san sẻ cho nhau. 

Mùa hè tới, tiếng ve râm ran khắp khu vườn, tiếng ríu rít của bầy chim sẻ đuổi nhau từng đàn, mặt trời chiếu sáng qua từng phiến lá nhỏ, muôn hoa khoe sắc dưới bầu trời quang đãng. Các đường ống dẫn nước cũng đã sẵn sàng cho việc tưới cà, chị em thay phiên nhau vừa cuốc bồn vừa chuyển đường ống tới gốc cây. Tưới cà bắt dế cũng đã trở thành niềm vui cho tôi, khi bồn cà phê đầy nước thì những chú dế từ đất ngoi lên. Con nào con nấy đều mập mạp, béo tốt. Tôi rình chờ nó như một bác thợ săn chuyên nghiệp. Thế là trưa nay cộng đoàn có bữa ăn ngon. Niềm vui càng được nhân lên khi mùa thu hoạch cà tới. Những chùm cà phê chín mọng và thơm phức, đan xen là những cành lá sum sêu đang vươn mình lên để hứng ánh mặt trời. Tiếng hò dô “hai-ba!” vang dội cả khu vườn. Ai nấy vừa mệt vừa vui, cùng nhau kéo bạt trong tiếng cười giòn dã rồi lăn đùng ra gốc cà phê… 

Khi ánh nắng mặt trời đã nhạt đi, thì cũng là lúc lớp chúng tôi tan học, hội “liên hiệp quốc” bắt đầu ra quân. Xới cỏ trồng rau, tưới hoa, xếp củi cũng đủ làm cho mỗi chị em phơi phới sau một ngày học căng thẳng. Tôi thích được đá banh cùng với chị em, vì lúc đó tôi được lăn xả hết mình, được là chính tôi và được thưởng thức những cú bóng hết sức điêu luyện của các cầu thủ nghiệp dư, kết hợp với chiến thuật “ruồi bu” khiến tôi không thể nhịn cười. Chơi UNO cũng đã trở thành một chủ đề nổi cộm trong cộng đoàn La Sơn, chắc hẳn ai đã từng chơi lá bài này sẽ rất thích thú và hấp dẫn, phải tỉnh thức khi gặp anh số 1, chụp lấy cơ hội khi gặp chị số 0, nhanh miệng khi còn mỗi một lá bài trên tay. Cứ thế, mỗi giờ giải trí vào dịp cuối tuần lại vang lên tiếng cười rộn rã của mọi người. 

Tôi yêu những giờ cầu nguyện. Mọi người tụ họp nơi ngôi nhà nguyện nhỏ để cầu nguyện, tiếng hát ngân vang tạo nên một khung cảnh linh thiêng, huyền diệu. Mỗi người đều dâng lên Chúa những tâm tình tạ ơn, những giọt lệ thống hối, những khúc mắc cũng được tháo gỡ nhờ ơn Chúa. Trời về đêm, chỉ còn lại ánh trăng vằng vặc trên đỉnh đồi, cùng với muôn ánh sao lấp lánh trên bầu trời, ánh đèn dưới chân nhà tạm vẫn ngày đêm cháy sáng và mọi người đi vào giấc ngủ an lành sau giờ kinh tối. 

Khác với sự rạo rực, tươi mới của mùa hè thì mùa đông La Sơn lại toát lên một vẻ đẹp giản dị, nhẹ nhàng làm cho không gian bổng trở nên bình yên đến lạ. Những chiếc lá lác đác rơi xuống nền nhà, tiếng gió vi vu trên đồi thông như đưa tôi đến một cõi phúc thiên đường. Vệt khói nhà bếp vắt ngang trời, thỉnh thoảng mùi thơm cá khô lại phảng phất trong gió chiều. Những hạt mưa rơi tí tách bên khung cửa, thêm vào đó là chút gió lạnh của mùa đông… Cảnh vật La Sơn đưa tôi về với miền ký ức tuổi thơ, êm đềm và bình dị. Dù tiết trời trở nên lạnh buốt, tê tái nhưng chị em vẫn thướt tha trong bộ áo dài, khoác lên mình chiếc áo ấm dày cộm, giữ ấm cho cơ thể để đến nhà thờ tham dự thánh lễ. Thỉnh thoảng vào dịp lễ, mọi người cùng nhau ngồi bên ánh lửa đang rực cháy, được thưởng thức những món ăn có xuất xứ từ nhiều vùng miền khác nhau. Chị em ai nấy chúm chím đồng tiền, cùng ngân nga những bài hát thánh ca. Chính những niềm vui, nụ cười và hạnh phúc đã làm vơi đi cái buốt giá của mùa đông.   

Thời gian dẫu có nhạt nhòa, chị em chúng tôi từng bước như chim non tập chuyền cành và tung bay khỏi tổ ấm nhưng những kỷ niệm đẹp, những bài học quý giá và những lời dạy dỗ của Qúy Dì sẽ vẫn luôn khắc trong tim tôi. Nó sẽ là hành trang cho tôi bước vào đời, bước vào sứ mạng mới. Tôi sẽ chẳng thể nào quên được những ký ức khi mới chập chững đi tu. La Sơn, nơi đã chắp cho cánh diều đời tôi đôi cánh để tôi có thể vươn vai bay vào khoảng trời xanh lồng lộng Thiên Chúa đã dành cho tôi, cho chị em chúng tôi. La Sơn! Mái nhà yêu mến của tôi!

 

Têrêsa Phạm Thị Thanh Tâm

Tiền tập 2019 - TD Tây Nguyên

CÁC TỈNH DÒNG

Hôm nay ngày 14.09.2023, Giáo hội mừng lễ suy tôn Thánh Giá, cũng là ngày mà Tỉnh dòng Chúa Quan...
          Ngày 08 tháng 09 năm...
Trong niềm vui của ngày lễ Sinh Nhật Đức...
Ơn gọi là một huyền nhiệm phát xuất từ sáng...

THÔNG TIN

4 sơ TD TÂY NGUYÊN được phép đi hành hương nhà Mẹ Portieux đã đến Paris Sr. M. Stephane Vũ Thị...

ƠN GỌI

Ngày 22.07.2023, Tỉnh dòng Chúa Quan Phòng Cần Thơ tổ chức ngày họp mặt ơn gọi dành cho các em...
Từ ngày 15-20/7/2023, Tỉnh Dòng Cù Lao Giêng...
Khóa ơn gọi hè với chủ đề: “SỐNG CÙNG GIÊSU”...
Như mùa hè hàng năm, năm nay chị em trong tu...

HUẤN LUYỆN

 Chuyến đi thực tế tại Giáo xứ Rạch Vọp của chị em chúng tôi là sự sắp xếp đặc biệt của Chúa qua...
Trung tâm bảo trợ xã hội Ân Phúc tọa lạc tại...
“Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan...
  “Những chiến sĩ Loan báo Tin Mừng mang...

SỨ MỆNH

“ Nguyện xin phúc lành trên trời xuống trên các con và trên trường của các con.” (HD. 225) Hôm...
Còn gì? Bạn nhìn thấy tôi mang một thứ...
Tôi gặp em trên đường sứ vụ và không sao...
Phục vụ trong lãnh vực y tế chăm lo sức khỏe...

BÀI VIẾT

 Trong cuộc sống, mỗi người đều có những ước mơ của riêng mình. Tôi cũng thế! Thật vậy, thời...
Con người là một hữu thể trong tương quan. Vì...
  Vô tình gặp một em và em ấy nói với tôi thế...
Thứ sáu ngày 8 tháng 9 năm …. Dừng lại một...