Còn gì? Bạn nhìn thấy tôi mang một thứ bệnh mà nhiều người tránh xa. Tôi mang những di chứng của bệnh tật. Tôi không thể hòa nhập vào xã hội và như thế có còn gì nữa phải không bạn?
Có những buồi tủi cho thân phận, sao cảnh đời nghiệt ngã? Sao bị người khác chối từ… Vâng! mọi người có thể nhìn bề ngoài và dễ buột ra lời nói còn gì ?
Còn gì? Tôi, bạn tôi… những người sống trong làng xa còn là một con người, với nhân phẩm, tư cách và giá trị của một con người, người con của Thiên Chúa.
Bệnh hoạn, tật nguyền trong thân phận… cách nào đó tôi cũng được chia sẻ chén đắng với Chúa Giêsu. Tôi hy vọng những thánh giá trong cuộc đời sẽ là nhịp cầu đưa tôi, các bạn tôi… đến bến bờ yêu thương.
Còn gì ? Vâng! còn một lòng yêu mến, kính tôn dành cho Thiên Chúa.
Còn gì ? Vâng! còn đó những bàn tay không đầy đủ các ngón tay nhưng con tìm đầy ắp tình người.
Còn gì ? Vâng! còn đó những và chia sẻ với anh chị em cùng thân phận.
Còn gì ? Tôi còn và có tất cả như mọi người.
Tôi và bạn, chúng ta cần phải cám ơn nhau, vì chúng ta là đối tượng của nhau để được phục vụ, được chăm sóc và được yêu thương.
BAN TRUYỀN THÔNG - TD. TÂY NGUYÊN