Tôi gặp em trên đường sứ vụ và không sao quên được em. Các cô bé gái và những chú con trai đen nhẻm, ánh mắt trong với nụ cười hồn nhiên đã làm cho gương mặt em thêm xinh!
Que kẹo mút ngọt ngào, gói snack giòn rụm cay cay, gói quần áo được các anh chị em chia sẻ... em vui, em cười, em hạnh phúc… và tôi được chia sẻ hạnh phúc với em.
Trên đường về tôi suy nghĩ về em, nghĩ về ngày mai… em có ước mơ gì ???
Cánh diều bay cao nhờ lực đẩy của gió cùng với sự nhịp nhàng của người đang trực tiếp cầm giây để con diều được vươn cao và vươn cao hơn nữa.
Hôm nay, hiện tại… xin mọi người chung tay để em được đến trường, được no bụng, biết con chữ và như thế mới hy vọng và dám nghĩ đến tương lai!
BAN TRUYỀN THÔNG - TD. TÂY NGUYÊN