1.LỜI CHÚA
Bài đọc 1 : Sm 16, 1b. 6-7. 10-13a
“Ðavit được xức dầu làm vua Israel”.
Trích sách Samuel quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Samuel rằng: “Hãy đổ dầu cho đầy bình và lên đường. Ta sai ngươi đến nhà Isai dân thành Bêlem, vì Ta chọn một người con của ông ấy lên làm vua”.
Khi (họ) vào nhà, Samuel gặp ngay Eliab và nói: “Có phải người xức dầu của Chúa đang ở trước mặt Chúa đây không?” Và Chúa phán cùng Samuel: “Ðừng nhìn xem diện mạo, vóc cao, vì Ta đã loại nó rồi. Ta không xem xét theo kiểu của con người, vì chưng con người nhìn xem bên ngoài, còn Thiên Chúa thì nhìn xem tâm hồn”. Isai lần lượt đem bảy đứa con mình ra trình diện với Samuel. Samuel nói với Isai: “Chúa không chọn ai trong những người này”. Samuel nói tiếp: “Tất cả con ông có bấy nhiêu đó phải không?” Isai đáp: “Còn một đứa út nữa, nó đi chăn chiên”. Samuel nói với Isai: “Ông hãy sai người đi gọi nó về, vì chúng ta không ngồi vào bàn ăn trước khi nó về”. Isai sai người đi tìm đứa con út. Ðứa út này có mái tóc hoe, có đôi mắt xinh và gương mặt đẹp. Chúa phán: “Ngươi hãy chỗi dậy, xức dầu lên nó, vì chính nó đó”. Samuel lấy bình dầu ra, xức lên nó trước mặt các anh em, và Thánh Thần Chúa ngự trong Ðavít từ ngày đó trở đi.
Ðó là lời Chúa.
Bài Ðọc II: Ep 5, 8-14
“Từ trong cõi chết, ngươi hãy đứng lên và Chúa Kitô sẽ chiếu sáng trên ngươi”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, xưa kia anh em là sự tối tăm, nhưng bây giờ, anh em là sự sáng trong Chúa. Anh em hãy ăn ở như con của sự sáng, bởi vì hoa trái của sự sáng ở tại tất cả những gì là tốt lành, là công chính và chân thật. Anh em hãy nhận biết điều gì làm đẹp lòng Chúa, và đừng thông phần vào những việc con cái tối tăm không sinh lợi ích gì, nhưng phải tố cáo thì hơn. Vì chưng, việc chúng làm cách thầm kín, dầu có nói ra cũng phải hổ thẹn. Nhưng tất cả những việc người ta tố cáo, thì nhờ sự sáng mà được tỏ bày ra; vì mọi việc được tỏ bày, đều là sự sáng. Bởi thế, thiên hạ nói: “Hỡi kẻ đang ngủ, hãy thức dậy, hãy vùng dậy ra khỏi cõi chết, và Chúa Kitô sẽ chiếu sáng trên ngươi”.
Ðó là lời Chúa.
Phúc Âm : Ga 9, 1-41
“Hắn đi rửa, rồi trở lại trông thấy rõ”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Môn đệ hỏi Người: “Thưa Thầy, ai đã phạm tội, anh này hay cha mẹ anh, khiến anh mù từ khi mới sinh?” Chúa Giêsu đáp: “Không phải anh cũng chẳng phải cha mẹ anh đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa tỏ ra nơi anh. Bao lâu còn ban ngày, Ta phải làm những việc của Ðấng đã sai Ta. Ðêm đến không ai có thể làm việc được nữa. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian”. Nói xong, Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy và bảo: “Anh hãy đến hồ Silôê mà rửa” (chữ Silôê có nghĩa là được sai). Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.
Những người láng giềng và những kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn xin đều nói: “Ðó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?” Có kẻ nói: “Ðúng hắn!” Lại có người bảo: “Không phải, nhưng là một người giống hắn”. Còn anh ta thì nói: “Chính tôi đây”. Họ hỏi anh: “Làm thế nào mắt anh được sáng?” Anh ta nói: “Người mà thiên hạ gọi là Giêsu đã làm bùn xức mắt tôi và bảo: Ngươi hãy đến hồ Silôê mà rửa. Bấy giờ tôi đi, tôi rửa và tôi trông thấy”. Họ lại hỏi: “Ngài ở đâu?” Anh thưa: “Tôi không biết”.
Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái, lý do tại Chúa Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt? Anh đáp: “Ngài đã xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt”. Mấy người biệt phái nói: “Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat”. Mấy kẻ khác lại rằng: “Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ thể ấy?” Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa: “Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?” Anh đáp: “Ðó là một tiên tri”.
Nhưng người Do-thái không muốn tin anh đã mù và đã được khỏi trước khi đòi cha mẹ anh đến. Họ hỏi hai ông bà: “Người này có phải là con hai ông bà mà ông bà bảo bị mù từ khi mới sinh không? Do đâu mà bây giờ nó lại trông thấy?” Cha mẹ y thưa rằng: “Chúng tôi xác nhận đây chính là con chúng tôi, và nó đã bị mù từ khi mới sinh. Nhưng làm sao mà bây giờ nó trông thấy, và ai đã mở mắt cho nó thì chúng tôi không biết. Nó khôn lớn rồi, các ông hãy hỏi nó, nó sẽ tự thưa lấy”. Cha mẹ anh ta nói thế bởi sợ người Do-thái, vì người Do-thái đã bàn định trục xuất khỏi hội đường bất cứ ai dám công nhận Chúa Giêsu là Ðấng Kitô. Chính vì lý do này mà cha mẹ anh ta nói: “Nó khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó”.
Lúc ấy người Do-thái lại gọi người trước kia đã mù đến và bảo: “Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa! Phần chúng ta, chúng ta biết người đó là một kẻ tội lỗi”. Anh ta trả lời: “Nếu đó là một người tội lỗi, tôi không biết; tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi mù và bây giờ tôi trông thấy”. Họ hỏi anh: “Người đó đã làm gì cho anh? Người đó đã mở mắt anh thế nào?” Anh thưa: “Tôi đã nói và các ông đã nghe, các ông còn muốn nghe gì nữa? Hay là các ông cũng muốn làm môn đệ Ngài chăng?” Họ liền nguyền rủa anh ta và bảo: “Mày hãy làm môn đệ của người đó đi, còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của Môsê. Chúng ta biết Thiên Chúa đã nói với Môsê, còn người đó chúng ta không biết bởi đâu mà đến”. Anh đáp: “Ðó mới thật là điều lạ: người đó đã mở mắt cho tôi, thế mà các ông không biết người đó bởi đâu. Nhưng chúng ta biết rằng Thiên Chúa không nghe lời những kẻ tội lỗi, mà hễ ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý Chúa, thì kẻ đó mới được Chúa nghe lời. Xưa nay chưa từng nghe nói có ai đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người đó không bởi Thiên Chúa thì đã không làm được gì”. Họ bảo anh ta: “Mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy chúng ta ư?” Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.
Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ta ra ngoài, nên khi gặp anh, Người liền bảo: “Anh có tin Con Thiên Chúa không?” Anh thưa: “Thưa Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?” Chúa Giêsu đáp: “Anh đang nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh”. Anh ta liền nói: “Lạy Ngài, tôi tin”, và anh ta sấp mình thờ lạy Người. Chúa Giêsu liền nói: “Chính vì để luận xét mà Ta đã đến thế gian hầu những kẻ không xem thấy, thì được xem thấy, và những kẻ xem thấy, sẽ trở nên mù”. Những người biệt phái có mặt ở đó liền nói với Người: “Thế ra chúng tôi mù cả ư?” Chúa Giêsu đáp: “Nếu các ngươi mù, thì các ngươi đã không mắc tội; nhưng các ngươi nói “Chúng tôi xem thấy”, nên tội các ngươi vẫn còn”.
Ðó là lời Chúa.
2. SUY NIỆM
Các bài đọc trong Phụng vụ Chúa nhật IV mùa Chay dẫn chúng ta đi sâu vào mầu nhiệm cứu độ của Thiên Chúa qua ĐGS, chính Ngài là ánh sáng và nguồn ơn cứu độ.
Sách Samuen trong bài đọc 1 tường thuật việc Thiên Chúa tuyển chọn David để dẫn dắt dân Ngài. Qua đó cho thấy cách Thiên Chúa tuyển chọn khác xa với người đời : Ngài không nhìn dáng vẻ bên ngoài hay tài trí khôn ngoan … Ngài “chọn kẻ Ngài muốn” dù trước mắt người đời kẻ ấy chẳng là gì hoặc bị coi thường …Ngài sẽ làm cho họ trở nên tuyệt vời trước mắt người đời.
Bạn có bao giờ nhìn lại hành trình ơn gọi của mình để tạ ơn Chúa về nhiều điều lạ lùng đó không ?
Bạn có trung thành với ơn nghĩa mà Chúa đã ưu ái dành cho bạn hay đang có điều gì đó ngăn trở, làm cho bạn sống bất xứng ?
Thánh Phaolo vì cảm nghiệm hồng ân cao cả Chúa ban cách nhưng không nên đã thiết tha kêu mời mọi tín hữu hãy bỏ đường gian tà là bóng tối mà đi trong ánh sáng của Chúa là sống lương thiện, công chính và chân thật ( biết chọn điều thiện, điều đẹp lòng Chúa mà làm).
Bạn nghĩ sao về lời khuyên đó đặc biệt trong mùa Chay này ?
Bạn đã sống lương thiện, công chính, và chân thật theo Tin Mừng như thế nào ? Bạn thấy mình cần phải chấn chỉnh điều gì hay buông bỏ điều gì ?
Niềm tin dẫn đến hành động, Tin Mừng Gioan trình thuật cuộc lột xác ngoạn mục của anh mù nhờ gặp ĐGS và tin vào Ngài. Ta hãy cùng nhau chiêm ngắm để khám phá ra sứ điệp phía sau câu chuyện này.
Sáng mắt
Đôi mắt là đèn soi của thân thể. Nếu mắt hư hỏng, thì dù bên ngoài trời có sáng chói, ta vẫn thấy một màu đen như đi trong tăm tối. Việc ĐGS chữa lành cho anh mù từ lúc mới sinh để anh được nhìn thấy và nhận ra ánh sáng thật chính là ĐGS. Anh tuy mù thể lý nhưng tinh thần vẫn sáng. Trái ngược với nhiều thành phần trong đám đông vì lý do này hay lý do khác, họ đã không nhận ra CGS dù mắt họ vẫn sáng. Hãy xin ơn chữa lành tật mù thiêng liêng để ta có thể nhận ra Chúa hiện diện trong mọi sự.
Cùng đồng hành với anh mù trên con đường đi để thấy thế giới người mù đang sống cũng giống như thế giới tôi đang sống : đầy tội lỗi, bất công, coi khinh người thấp hèn, bệnh tật …Những người xung quanh nhìn anh với ánh mắt coi thường, dửng dung, vô cảm thậm chí mạt sát anh … (quan điểm của Do thái đối với người bệnh hoạn, tật nguyền : “ do cha mẹ anh ta tội lỗi hay là do anh ta…?”. Ngày nay, ta đọc trên báo, xem đài, trên mạng : biết bao cảnh thương tâm vì sự vô cảm, bạo lực, hưởng thụ, bất công, phân biệt đối xử …
Người mù cần được chữa lành - thế giới cần được chữa lành - mỗi người chúng ta cần được chữa lành.
Cùng nhau quan sát anh mù để thấu cảm tình trạng của anh và lắng nghe nỗi lòng của anh : mù nên suốt thời gian dài sống trong màu đen tăm tối – không thấy vẻ đẹp của thiên nhiên, con người… - không phân biệt được bóng tối và ánh sáng… - bị khinh rẻ, sống cô đơn lang bạt đầu đường xó chợ … anh khao khát được thấy là dường nào.
Bạn có bao giờ tạ ơn Chúa về đôi mắt của mình, về tất cả những gì bạn có trong thực tế cuộc sống mình ? Hay bạn chỉ trách Chúa sao không ban cho tôi điều này điều nọ giống như người khác ?
Ngoài tật mù thể lý còn có nhiều loại mù khác : mù văn hóa (thiếu học, mù chữ, mù kiến thức tri thức) – mù quáng (gây nhiều hậu quả tai hại : ví dụ : vì tham lam, hoàng hậu Ideven vợ của Akhap tham vườn nho của người nghèo Navot ; vì ghen tuông Saun tìm cách giết David chỉ bởi 1 lời tung hô của dân chúng (x. 1Sm 18) ; vì dục vọng David tim cách giết tướng Uria để chiếm đoạt bà Batseva (x. 2Sm11) – người mù quáng không nhận biết mình nên không thấy cần phải được cứu) - mù tinh thần (nhìn lệch lạc các vấn đề, sai sự thật hoặc không dám nhận ra sự thật) – mù tâm hồn (sống sai lương tri của con người vì ích kỷ hoặc suy nghĩ nông cạn hời hợt nên không nhận ra giá trị của người thân cận, lên án cách hồ đồ, thiếu công bình bác ái) – mù về bản thân (không biết rõ về chính mình như tài năng, giới hạn, khiếm khuyết nhưng lại tỏ ra sáng về chuyện người khác – mù về tha nhân (không nhận thấy hay không muốn thấy điều tốt nơi người khác, chỉ thấy tiêu cực, không có lòng thương xót…) – mù về Thiên Chúa ( không nhận ra tinh thương Chúa dành cho mình, không nhận ra Chúa hiện diện, đồng hành nơi tha nhân, qua Lời Chúa, Bí Tích Thánh Thể…không tin Chúa hiện diện…)
Bạn xem mình đang bi tật mù nào và hãy khao khát xin Chúa chữa lành.
Một người tên Giêsu xuất hiện : đời anh mù thay đổi
- Nỗi lòng anh mù đã thấu đến lòng ĐGS, Ngài đến để giải thoát anh : đi ngang qua, Ngài nhìn thấy anh. Ta lưu ý từ nhìn thấy : bao nhiêu người cũng đi qua… nhưng CG nhìn thấy anh – Ngài xức bùn vào mắt anh và bảo anh đến hồ Si-lô-ê mà rửa (c. 6-7) (hôm nay Chúa cũng đi ngang qua đời tôi, Ngài cũng muốn làm điều gì đó cho tôi, nhưng tôi có dám để cho Ngài hành động không ? Tôi có bước ra khỏi chính mình để làm theo lời Ngài dạy không ?).
- Anh mù đã nghe và làm theo : anh đi đến giếng Silôê mà rửa, mắt anh được sáng. Cách làm của ĐGS xem ra không mấy hợp lý nhưng sao anh mù lại nghe theo ? Phải chăng cử chỉ ân cần và sự quan tâm của ĐGS làm anh mù ấm lòng và an tâm ? Anh đã tin và đã được sáng mắt nhưng từ đây cuộc đời anh dậy sóng bởi những quan điểm hẹp hòi của những người xung quanh :
. Những người láng giềng thì ngạc nhiên, thắc mắc không biết có phải đúng là anh không ? (bởi hàng ngày họ bàng quang vô cảm…).
. Giới lãnh đạo thì xoi mói, hạch hỏi, điều tra, mạt sát anh và lên án ĐGS vì đã làm việc này trong ngày Sabbat. Sau cùng họ trục xuất anh khỏi Hội đường. Bị trục xuất là một điều nhục nhã, anh càng cô đơn. Bóng tối nệ luật, vụ hình thức đã làm tê liệt khả năng đối thoại và nhìn nhận sự thật. Ý Thiên Chúa là tiêu chuẩn để đánh giá chứ không phải bên ngoài.
. Cha mẹ anh thì sợ bị liên lụy nên không dám đứng về phía anh, anh lại càng đau xót hơn ( có thể nói tất cả bọn họ đều không có lòng thương xót đối với anh mù)
. Phần anh vẫn đơn sơ, kiên trì, can đảm nói lên sự thật dù bị chống đối, bị thiệt thòi.
Bạn rút ra bài học gì qua thái độ của những hạng người trên ? Hôm nay, nếu bạn là một trong những hạng người ấy thì bạn sẽ ứng xử ra sao ? Thái độ của bạn thế nào trước những người khốn khổ thấp hèn ?
Hành trình đức tin của anh mù : sáng mắt sáng lòng
Làm theo lời ĐGS : đi đến hồ Si-lô-ê (tin rồi thì không ở yên một chỗ nhưng dấn thân, lên đường hành động) rửa và được sáng mắt. Anh vui mừng biết ơn vì được chữa lành đồng thời can đảm nói lên sự thật và bênh vực, làm chứng cho ĐGS. Anh nhìn nhận vấn đề đúng đắn và sẵn sàng đối thoại dù bị xử ép. Anh luôn vững vàng trước thử thách ngày càng tăng : “ chính tôi là người mù đó”. Niềm tin nhân lên khi người nhà thờ ơ vì sợ.
Anh mù cô đơn trong hành trình đức tin ( gia đình lãnh đạm, xã hội từ chối, tôn giáo chất vấn nghi kỵ ) nhưng anh vẫn trung thành dù phải đối diện với quyền lực tôn giáo, vẫn dứt khoát trong lựa chọn của mình. Mắt anh sáng, lòng anh được mở ra.
Tiến trình đức tin của anh mù về ĐGS gồm 4 bước :
Từ “một người tên là Giêsu” (trước những câu hỏi của người chung quanh) đến “Ngài là vị ngôn sứ” (trước những chất vấn của người Phariseu) rôi “Người từ TC mà đến” (lúc bị mạt sát, khinh dễ và biện luận vững chắc của anh để bênh vực ĐGS x.Ga 9, 31-32) và sau cùng tuyên xưng :”Thưa Ngài tôi tin”(khi bị trục xuất x.Ga 9,38). Niềm tin của anh tăng dần theo với thử thách. Thử thách càng cao, đức tin càng mạnh.
Đức tin giống như hạt ngọc, càng mài giũa càng sáng. Đức tin giống như ngọn đèn, cần phải có dầu mới tỏa sáng. Anh mù đã kiên trì vượt qua thử thách nên đã thắng. Anh đã bước ra khỏi đêm tối nhờ gặp ĐGS : nguồn ánh sáng và mở lòng ra với Người.
Bạn được mời gọi nhìn lại xem mình đang ở trong trạng thái mù lòa nào ? Bạn đang chiến đấu với đêm tối nào đe dọa niềm tin ? (bóng tối nghi nan, thất vọng hay bóng tối dục vọng thấp hèn, ghen tương, tự mãn, kiêu căng, hờn giận, ích kỷ…) Bạn đã chiến đấu ra sao để vượt qua ?
Anh mù đã giữ vững ngọn đèn đức tin, còn bạn ngọn đèn đức tin Chúa trao trong ngày nhận lãnh BT Rửa tội, bạn đã tỏa sáng như thế nào ?Đèn của bạn còn dầu hay đã cạn dần?
Những lúc sóng gió của cuộc sống, bạn có luôn sống trong hy vọng và tín thác vào Chúa Quan Phòng?
Một khi đã gặp Chúa thì không thể không loan báo và làm chứng cho Chúa…Bạn được mời gọi xem lại tinh thần truyền giáo của mình, tinh thần ấy còn rực lửa như các Tông đồ, như cha Gioan Martino Moye… hay đã lụi tàn theo năm tháng ? Chúa đang muốn bạn làm gì ( cùng 1 ngọn đèn, ánh sáng Chúa trao nhưng hiệu quả khác nhau tùy thái độ của mỗi người : quay mặt về hướng đèn hay quay lưng) ?
Lạy Chúa Giêsu, xin chữa lành mọi tật mù trong tâm hồn con. Amen
Sr. Anne Thérèse Lan
1. Lời Chúa
Bài đọc 1 : Xh 17, 3-7
“Xin cho chúng tôi nước để chúng tôi uống”.
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, dân chúng khát nước, nên phàn nàn với ông Môsê rằng: “Tại sao ông dẫn dắt chúng tôi ra khỏi Ai-cập, để cho chúng tôi cùng con cái và đoàn súc vật chúng tôi phải chết khát như vầy”. Môsê kêu lên cùng Chúa rằng: “Con sẽ phải làm gì cho dân này? Còn một chút nữa là họ ném đá con rồi”. Chúa liền phán bảo Môsê: “Ngươi hãy tiến lên, đi trước dân chúng và dẫn các bậc kỳ lão Israel đi theo, tay ngươi cầm gậy mà ngươi đã dùng mà đánh trên nước sông. Này đây, Ta sẽ đứng trước mặt ngươi, trên tảng đá Horeb, ngươi sẽ đánh lên tảng đá, từ tảng đá nước sẽ chảy ra cho dân uống”. Môsê làm các điều nói trên trước mặt các bậc kỳ lão Israel. Ông đặt tên nơi đó là “Thử Thách”, vì con cái Israel đã phàn nàn và thách thức Chúa mà rằng: “Chúa có ở với chúng tôi hay không?”
Ðó là lời Chúa.
Bài Ðọc II: Rm 5, 1-2. 5-8
“Lòng mến Chúa đổ xuống lòng chúng ta, nhờ Thánh Thần là Ðấng đã được ban cho chúng ta”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, khi được đức tin công chính hoá, chúng ta được hoà thuận với Chúa nhờ Ðức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, Ðấng cho chúng ta nhờ đức tin mà tiến đến ân sủng, đứng vững ở đó, và được hiển vinh trong niềm hy vọng vinh quang của con cái Chúa. Nhưng cậy trông không làm hổ thẹn, vì lòng mến Chúa đổ vào lòng chúng ta nhờ Thánh Thần là Ðấng đã được ban cho chúng ta. Ngay từ khi chúng ta còn yếu hèn, Chúa Kitô theo kỳ hẹn mà chịu chết vì chúng ta là kẻ tội lỗi. Ít có ai chết thay cho người công chính, hoạ chăng mới có người dám chết vì kẻ lành. Nhưng Thiên Chúa chứng tỏ tình yêu của Người đối với chúng ta, nghĩa là trong lúc chúng ta còn là tội nhân, thì theo kỳ hẹn, Chúa Kitô đã chết vì chúng ta.
Ðó là lời Chúa.
Phúc Âm : Ga 4,5-42
2. Suy niệm
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay trình bày về niềm tin dẫn đưa con người đến việc chân nhận Đức Kitô, nguồn mạch mọi ân sủng đem lại sự sống sung mãn đời đời.
Trong bài đọc 1 ta thấy tất cả mọi sự thối lui, phản bội, thất tín của dân Chúa đều xuất phát từ sự nghi ngờ, thiếu lòng tin vào Thiên Chúa, Đấng giàu lòng xót thương. Trong sa mạc, trên đường tiến về Đất Hứa, dân Chúa đã bao lần kêu than, oán trách vì thiếu thức ăn, nước uống … Họ đã xúc phạm Thiên Chúa. hết lần này đến lần khác …
Đáp lại sụ nổi loạn của dân, Thiên Chúa lại tỏ ra khoan dung nhẫn nại : cứ tha rồi lại tha …
Đời sống Ki tô hữu chúng ta cũng tương tự, Chúa cũng đã tha cho chúng ta biết bao nhiêu lần và sẽ còn tha mãi bao lâu ta còn ngụp lặn nơi trần gian này.
Tôi có biết ơn Chúa về ơn tha thứ Ngài ban ? Tôi đã làm gì để đáp lại ân huệ này ?
Đức tin là nền tảng của mọi mối tương quan giữa ta với Chúa, nghi ngờ sẽ phá vỡ mối tương quan này. Tôi có đang cảm nhận tình thương Chúa dành cho tôi hay tôi còn nghi ngờ vì điều gì ?
Từ CƯ đến TƯ, đức tin luôn là nền tảng của đời sống dân Chúa. Thánh Phaolo quả quyết rằng :
- Nhờ đức tin ta được trở nên công chính (không phải do việc làm…).
- Nhờ đức tin ta không thất vọng nản chí.
- Nhờ đức tin ta đón nhận ĐGS để Ngài mở lối cho chúng ta vào hưởng ân huệ của Thiên Chúa.
- Thiên Chúa yêu thương chúng ta, đó là điều chắc chắn : bằng chứng là : “ĐKT đã chết vì chúng ta ngay khi chúng ta còn là tội nhân “ (Rm 5,8).
Trong thực tại đời thường, trước những biến cố, sự kiện, thử thách, gian truân … thái độ của tôi như thế nào ? Tôi có hoàn toàn tin cậy vào lòng Chúa xót thương ? Đức tin là một ân ban cao quý, tôi có trân trọng giữ gìn,củng cố, bảo tồn và triển nở trong đời sống ?
Tiếp nối 2 bài đọc, trình thuật Tin Mừng dẫn chúng ta đi sâu hơn vào Mầu nhiệm đức tin – Tin vào Đức Kitô : Đấng Chúa Cha sai đến, nguồn mạch mọi ân sủng – Đấng làm cho con người được sống và sống dồi dào.
*Bên bờ giếng : cuộc gặp không hẹn
- Hy hữu, hiếm có : 1 người nam và 1 người nữ, 1 người Do thái gặp và trò chuyện với 1 người phụ nữ Samaria (điều đố kỵ)- giữa một ngôn sứ và một phụ nữ khao khát Chân lý – nơi chốn là bên bờ giếng – thời gian vào buổi trưa nắng vắng vẻ.
- Một cuộc đối thoại tiệm tiến đầy kiên nhẫn. Một bên khởi đầu đầy thiện ý khiêm tốn và tôn trọng đối phương, bên còn lại có vẽ hợm hĩnh, e dè.
- ĐGS luôn chủ động, đi bước trước “xin nước uống” : vượt mọi rào cản, thiên kiến xã hội và phân biệt chủng tộc.
- Người phụ nữ Samaria vẫn giữ khoảng cách nên ngạc nhiên rồi có vẻ chanh chua …
- Trước thái độ đó, ĐGS vẫn điềm tĩnh, nhẫn nại và từng bước hoán cải người phụ nữ này. Đây cũng là bài học cho chúng ta khi ra đi loan báo Tin Mừng.
Trong cuộc đời mỗi người, hằng ngày Chúa vẫn đi qua, vẫn hiện diện nơi tất cả mọi người, vẫn chờ đợi ta bên bờ giếng …Ta có nhận ra Ngài không ?Chúa cũng mời gọi ta ra đi đến “vùng ven”để lan tỏa niềm vui Tin Mừng ở đó (không phải là vùng ven địa lý nhưng là nơi những người nghèo hèn khốn khổ cả vật chất lẫn tinh thần, có khi ở ngay bên cạnh chúng ta… x. TH/ GE số 135)
* Cuộc đối thoại kỳ diệu : từ tự nhiên đến siêu nhiên
Khởi đầu bằng việc “xin nước uống giải khát” một cách tự nhiên. Từ đó, ĐGS khơi gợi lòng khao khát của chị về “nước uống không bao giờ còn khát”. Kế đến là chuyện đời tư của chị (c. 16-18). Cuộc đối thoại dẫn chị phụ nữ từ ngạc nhiên đến suy nghĩ và nhận ra ĐGS là một ngôn sứ (c. 19). Từ đó dẫn đến tranh luận về việc thờ phượng. Ngài tôn trọng chị dù biết chị đã 5 đời chồng nhưng Ngài không hề phê phán cuộc sống cá nhân của chị, cũng không chỉ trích về cách thức thờ phượng trên núi Garizim của người Samaria. Ngài dẫn chị đi sâu hơn trong đức tin : thờ phượng đích thật chính là thờ phượng trong Thần khí và sự thật, thờ Chúa trong tâm hồn chứ không phải hình thức bên ngoài.
Kết thúc cuộc đối thoại, ĐG tỏ mình ra cho chị : “ Đấng ấy chính là tôi…” và chị đã nhận ra Ngài là Đấng Mêsia, Đấng Kitô mà Cựu Ước loan báo. Giờ đây : người xin nước giải khát trở thành Đấng ban Nước hằng sống. Người được xin nước giải khát lại khao khát xin cho được Nước hằng sống
Ta hãy xem cách ĐGS dẫn người phụ nữ đi trong hành trình đức tin như thế nào ? (điềm tĩnh, nhẫn nại, ôn hòa, kiên trì giải thích…) Ngài không nhìn người phụ nữ Samaria bằng ánh mắt kỳ thị hay thiếu tôn trọng … nhưng Ngài đã nhìn xuyên thấu vào tâm hồn chị để thấy những nét đẹp tiềm ẩn nơi đó và mở ra cho chị cơ hội được đổi đời để sống bình an hạnh phúc.
Tôi học được gì nơi thái độ và cách ứng xử của ĐG qua cuộc đối thoại ? Trong cuộc sống hiện tại tôi đang còn những rào cản nào đối với người thân cận ? Chúa muốn tôi làm gì ?
Ngày nay Chúa cũng dùng cách ấy để hoán cải chúng ta từng bước một nhưng quan trọng là ta có khao khát và nhận ra Người không ?
* “ Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban…”
Tại sao chị đi lấy nước vào giữa trưa nắng nóng ? Có lẽ chị mang nỗi đau trong lòng vì cuộc đời không mấy sáng sủa ( đã 5 đời chồng…) nên không được tôn trọng…, vì thế chị e ngại gặp gỡ người khác nên chọn lúc giữa trưa vắng người để đi.
Chị vẫn còn mang nặng não trạng thiên kiến xã hội nên khi ĐG mở lời chị lại e dè …
Trước sự ôn hòa nhẫn nại của ĐGS, lòng chị lắng lại, nhất là khi Ngài biết rõ đời tư của chị mà không chê trách khinh khi. Chị càng tò mò và tìm kiếm điều chị đang khao khát lấp đầy.
Từ nước uống tự nhiên đến nước hằng sống- từ cuộc gặp gỡ tự nhiên đến cuộc đối thoại liên tôn – từ vật chất đến tinh thần – từ việc thờ phượng bên ngoài đến việc thờ phượng đích thật… Tất cả đều là ân huệ Thiên Chúa tặng ban cho chị qua ĐG.
Chị đã bỏ vò nước lại (không cần những gì cũ kỹ nữa …) mà chạy ra ngoài thành loan báo cho đồng hương về ĐG ( khám phá ra những điều mới mẻ qua ân huệ của TC và chia sẻ cho người khác).
Hành trình đức tin của chị : từ phụ nữ ngoại lai (samaria) đến việc nhận ra ĐG là ngôn sứ rồi tuyên xưng là Đấng Mêsia và vỗi vã chạy vào thành loan báo cho người khác, nhờ chị mà nhiều người tin. Kết thúc cuộc gặp gỡ này thật là có hậu.
Hôm nay Chúa cũng nói với tôi ngay lúc này : “ nếu con nhận ra ân huệ TC ban…” Ta được mời gọi nhìn lại để thấy ân huệ TC ban cho ta qua từng ngày ( những ơn thường hằng cũng như những ơn đặc biệt, phi thường …) đồng thời xem lại cách tôi thờ phượng Chúa ra sao ( thái độ, tâm tình của tôi qua các cử hành phụng vụ...)
Càng nhận ra ân huệ của Chúa ban, ta càng biết ơn, càng tin tưởng, càng yêu mến và nhạy bén với sự hiện diện của Ngài. Tình yêu đáp trả tình yêu.
* Sứ điệp nào cho ta hôm nay ?
Trong thế giới hiện đại với những chủ nghĩa cá nhân, hưởng thụ vật chất, thượng tôn danh lợi, quyền bính… Con người vẫn cảm thấy khao khát một điều gì đó ví như khi cô đơn, ta ước có 1 tình bạn chân thành, trước bất công gian dối lọc lừa, ta khát công bình chính trực … bởi trong thâm sâu con người vẫn còn cái Chân – Thiện – Mỹ vì con người được tác tạo giống hình ảnh Thiên Chúa.
- Thiên Chúa yêu ta, dù ta tội lỗi – đừng bao giờ nghi ngờ (TH/ CV số 112) . Nhận ra ân huệ Chúa ban sẽ được dẫn tới nguồn mạch sự sống – Thờ phượng TC đích thật chứ không phải chú trọng những nghi lễ, hình thức bên ngoài – Cảm thức tôn giáo hiện có trong tôi ra sao?
- Như ĐG mở ra cơ hội cho người phụ nữ Samaria, tôi cũng được mời gọi mở ra cơ hội cho tha nhân (biến đổi cái nhìn, góc nhìn, tầm nhìn (x. Tông huấn CV. Số 67) – Nhìn như Chúa nhìn (người con thứ x. Lc 15, 11-32 - chị phụ nữ ngoại tình x. Ga 8, 2-11 …).
- Như người phụ nữ Samaria, một khi nhận ra Chúa rồi chị vội vã chạy vào thành mà loan báo cho mọi người để họ cũng tin như chị, chúng ta cũng được mời gọi chạy đi để đem nhiều người về với Chúa trong mùa Chay này.
- Gặp gỡ ĐK sẽ được biến đổi (nhận ra – tin tưởng - yêu mến – loan báo – trở thành tông đồ).
Tôi có sẵn sàng gặp gỡ Ngài để được biến đổi ? Tôi có khao khát được biến đổi theo ý của Ngài ?
Lạy Chúa Giêsu, mùa Chay này, xin Chúa cho chúng con biết “CHAY “CÁCH NHÌN” tha nhân để con luôn nhìn giống Chúa : yêu thương, bao dung, cảm thông và mở ra hầu tất cả mọi người đón nhận nước trường sinh chan hòa từ nơi Chúa. Xin cho chúng con một khi gặp gỡ Chúa trong cầu nguyện, tham dự Thánh lễ, qua các Bí Tích thì cũng giao hòa với anh chị em xung quanh để chúng con cùng hiệp hành với nhau xây dựng Nước Trời nơi trần gian. Amen.
Sr. Anne - Thérèse Lan
1. Lời Chúa
Bài đọc 1 : Is 49, 3.5-6
“Những vật sáng hãy trở thành dấu chỉ thời gian, ngày và năm tháng”.
Chiêm ngắm kỳ công sáng tạo của Chúa để ca ngợi tôn vinh và tạ ơn Ngài.
Bài đọc 2 : Pl 4,4-8
“Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại: vui lên anh em!”
Phúc Âm : Ga 14, 23-27
"Thầy ban bình an của Thầy cho các con".
Khi ấy Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. Kẻ không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Lời mà các con nghe, không phải là của Thầy, nhưng là của Cha, Ðấng đã sai Thầy. Thầy đã nói với các con những điều này khi còn ở với các con. Nhưng Ðấng Phù Trợ, là Thánh Thần, mà Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, chính người sẽ dạy các con mọi điều, và sẽ nhắc nhở cho các con tất cả những gì Thầy đã nói với các con. Thầy để lại bình an cho các con; Thầy ban bình an của Thầy cho các con. Thầy ban cho các con không như thế gian ban tặng. Lòng các con đừng xao xuyến và đừng sợ hãi".
2. Suy niệm
Phụng vụ Lời Chúa của ngày lễ Tân Niên đem lại cho chúng ta niềm vui và tràn đầy hy vọng. Tết Nguyên Đán là Tết của tình thân, của gia đình và của những ước nguyện. Ngày đầu năm âm lịch này, mọi người cùng sum họp dưới một mái nhà trong bầu khí ấm cúng bên chung trà, ly rượu, tiệc mừng hoan hỷ với những lời chúc tốt đẹp nhất dành cho nhau. Người Kitô hữu chúng ta cũng quy tụ trong những giây phút thiêng liêng này để chung vui trong tiệc Lời Chúa và Thánh Thể. Cùng nhau chúng ta dành khoảnh khắc quý báu của ngày đầu năm để lắng nghe điều Chúa nhắn nhủ, mời gọi và cũng để dâng lên Ngài tâm tình tạ ơn với những nguyện ước chân thành trong năm mới này.
*Bình an cho các con
Thường trong dịp Tết người ta gặp gỡ nhau tay bắt mặt mừng cùng với những lời chúc sức khỏe, may mắn, tài lộc đủ điều… Nhưng thử hỏi : có sức khỏe thì có bình an không ? sợ bệnh, sợ tai nạn… mất bình an. Vậy có nhiều tiền của thì mua được bình an chăng ? Sợ bị cướp, sợ ăn trộm, lo tìm chỗ cất giấu… mất bình an. Thế người quyền cao chức trọng thì sao ? sợ mất chức, sợ kẻ thù… cũng mất bình an. Suy cho cùng vì quá lo lắng cho tương lai nên người ta mất bình an. Chúa đã tiên liệu điều đó nên mới khuyên dạy chúng ta : “ Anh em đừng lo lắng ta sẽ ăn gì, mặc gì… trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức Công chính của Người còn tất cả những thứ kia Người sẽ thêm cho” (Mt 6, 31.33). Chính vì thế, Giáo Hội dành Thánh lễ Minh Niên để cầu bình an. Vậy bình an của Chúa ban như thế nào ? Chúa đã xác định cách rõ ràng : Bình an của Thầy không như thế gian ban tặng. Bình an của Chúa không dựa trên vật chất chóng qua, sự nghiệp mau tàn nhưng đặt nền trên Lời Chúa và tình yêu vô tận Ngài : “Ai yêu mến Thầy thì sẽ giữ lời Thầy và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy và chúng ta sẽ đến và ở trong người ấy” (Ga 14, 23). Lời Chúa đầy quyền năng nên một khi có Lời Chúa sống động nơi ta hay nói cách khác chính Chúa ở với ta thì dù trong bất cứ hoàn cảnh nào ta cũng được bình an bởi Chúa là nguồn tình yêu và bình an. Người nào có Chúa ở cùng sẽ được bình an. Bình an của Chúa vượt lên trên tất cả sự giàu sang, danh vọng, quyền lực…Tôi có đang được Chúa ở cùng không ? Tôi sẽ làm gì để được Chúa luôn ở cùng trong năm mới này ?
Cuộc sống hôm nay có quá nhiều khó khăn thử thách nhất là đại dịch Covid đến giờ vẫn còn là nỗi lo cho con người. Nào công ăn việc làm, cơm áo gạo tiền, việc học hành tương lai bất ổn, cuộc sống bấp bênh… Bên cạnh đó những tệ nạn xã hội ngày càng gia tăng, an sinh không được bảo đảm… làm chúng ta xao xuyến lo lắng tìm cách đối phó dễ dẫn đến mất bình an. Chúa Giêsu ngày xưa cũng thấu hiểu nỗi lo lắng về tương lai của các môn đệ nên Ngài đã trấn an bằng cách ban bình an cho các ông. Vậy tôi có dám tin vào lời hứa của Chúa không ? Có dám đặt cược đời mình vào quyền năng và ân sủng của Chúa bằng cách lấy Lời Chúa làm kim chỉ nam cho mọi lời nói cử chỉ, hành vi của mình không ? Hay tôi cũng chạy theo bình an của thế gian mà cậy dựa vào vật chất công danh sự nghiệp ? Ta hãy nhớ lại câu chuyện tiệc cưới Cana, Đức Mẹ nói gì ? “ Thầy bảo gì cứ làm theo”. Họ đã làm và điều gì xảy ra ? Chẳng những nước lã trở thành rượu mà còn là rượu ngon nữa. Nỗi lo thiếu rượu giờ thành niềm vui nhờ tin vào Chúa. Ơn bình an trong mọi hoàn cảnh là điều kỳ diệu nhất và cũng là hồng ân cao cả mà Chúa dành cho người biết nghe và giữ Lời của Ngài. Hãy chạy đến với Chúa trong mọi cảnh huống của cuộc sống và để cho Lời Chúa hướng dẫn ta sẽ được bình an. Muốn thế ta hãy siêng năng đọc Lời Chúa và chuyên cần cầu nguyện. Xin bình an của Đức Kitô ngự trị trong lòng mỗi người chúng ta để chúng ta luôn được bình an và lan tỏa bình an đó cho mọi người.
* Vui lên anh em
Niềm vui mà Thánh Phaolo kêu gọi không phải là niềm vui chóng qua của thế gian nhưng chính là niềm vui bắt nguồn từ Thiên Chúa. Ai có bình an của Chúa sẽ được niềm vui viên mãn bởi họ không quá lo lắng cho tương lai nên sẽ không tìm cách cạnh tranh chiếm đoạt . Vì cậy dựa vào Chúa nên họ không quá bận tâm bon chen danh lợi nhưng luôn biết đón nhận và trân quý những gì Chúa ban với tâm tình biết ơn cảm tạ. Đầu năm cũng là dịp để mọi người dâng lời tạ ơn Chúa vì biết bao hồng ân Chúa ban trong năm qua và còn tiếp tục trong năm mới này. Người có niềm tin vào Chúa sẽ luôn nhận ra bàn tay yêu thương quan phòng chăm sóc của Chúa, sẽ thấy cuộc đời mình là cả một chuỗi những hồng ân nối tiếp nhau cho dù là trong bất cứ hoàn cảnh nào hay là những gì trái ý mình... Mỗi sáng thức dậy thấy mình còn thở, tim còn đập, chân có thể bước đi, tay có thể cầm nắm, miệng có thể cười… ấy chẳng phải là ân huệ sao ? Còn bao nhiêu điều tốt đẹp khác trong cuộc sống như tình thân gia đình, tình bằng hữu, tình đồng nghiệp, tình làng nghĩa xóm… tôi có khám phá ra để tạ ơn Chúa và cũng để cám ơn nhau không ? Càng khám phá ra ân huệ của Chúa, ta càng có lòng biết ơn, càng thêm lòng tin cậy mến hơn, càng sống bình an và vui vẻ hạnh phúc hơn. Chính vì cảm nhận tất cả là hồng ân mà Thánh Phaolo kêu mời chúng ta hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa và trong mọi hoàn cảnh đừng lo lắng gì nhưng hãy cầu nguyện khẩn nài và tạ ơn. Thánh Gioan Tông đồ cũng đã xác tín : “ Từ nguồn sung mãn của Người, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác” (Ga 1,16). Như thế với tâm tình biết ơn chúng ta có thể làm chứng cho Chúa bằng một đời sống bình an, vui tươi, cởi mở, hiền hòa, rộng rãi và luôn mở rộng vòng tay hiệp hành với hết mọi người.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa luôn dâng lời tạ ơn Chúa Cha trong mọi sự, xin cho chúng con biết khám phá ra những ân huệ Chúa ban trong từng sự việc, qua những biến cố và nơi những người xung quanh để chúng con luôn có tâm tình tạ ơn Chúa và biết ơn mọi người. Nguyện xin bình an và niềm vui của Chúa luôn ngự trị trong tâm hồn chúng con, trong gia đình chúng con, trong giáo xứ, trong Hội Dòng, trong Giáo Hội, cho dân tộc chúng con và trên khắp thế giới để khúc ca cảm tạ luôn âm vọng khắp hoàn cầu. Amen
Sr. Anne Thérèse Lan
1.Lời Chúa
Bài đọc 1 : Is 60,1-6
Đứng lên, bừng sáng lên Giêrusalem hỡi vì vinh quang của Đức Chúa chiếu toả trên ngươi.
Bài đọc 2 : Ep 3,2-3a.5-6
Nay mầu nhiệm được mặc khải là không chỉ dân Israel mà tất cả các dân tộc đều được cứu độ, dân ngoại được cùng thừa kế gia nghiệp trong Đức Kitô Giêsu.
Phúc Âm : Mt 2,1-12
1 Khi Đức Giê-su ra đời tại Bê-lem, miền Giu-đê, thời vua Hê-rô-đê trị vì, có mấy nhà chiêm tinh từ phương Đông đến Giê-ru-sa-lem, 2 và hỏi: “Đức Vua dân Do-thái mới sinh, hiện ở đâu? Chúng tôi đã thấy ngôi sao của Người xuất hiện bên phương Đông, nên chúng tôi đến bái lạy Người.”
3 Nghe tin ấy, vua Hê-rô-đê bối rối, và cả thành Giê-ru-sa-lem cũng xôn xao.
4 Nhà vua liền triệu tập tất cả các thượng tế và kinh sư trong dân lại, rồi hỏi cho biết Đấng Ki-tô phải sinh ra ở đâu.
5 Họ trả lời: “Tại Bê-lem, miền Giu-đê, vì trong sách ngôn sứ, có chép rằng: 6 Phần ngươi, hỡi Bê-lem, miền đất Giu-đa, ngươi đâu phải là thành nhỏ nhất của Giu-đa, vì ngươi là nơi vị lãnh tụ chăn dắt Ít-ra-en dân Ta sẽ ra đời.”
7 Bấy giờ vua Hê-rô-đê bí mật vời các nhà chiêm tinh đến, hỏi cặn kẽ về ngày giờ ngôi sao đã xuất hiện.
8 Rồi vua phái các vị ấy đi Bê-lem và dặn rằng: “Xin quý ngài đi dò hỏi tường tận về Hài Nhi, và khi đã tìm thấy, xin báo lại cho tôi, để tôi cũng đến bái lạy Người.”
9 Nghe nhà vua nói thế, họ ra đi. Bấy giờ ngôi sao họ đã thấy ở phương Đông, lại dẫn đường cho họ đến tận nơi Hài Nhi ở, mới dừng lại.
10 Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng.
11 Họ vào nhà, thấy Hài Nhi với thân mẫu là bà Ma-ri-a, liền sấp mình thờ lạy Người. Rồi họ mở bảo tráp, lấy vàng, nhũ hương và mộc dược mà dâng tiến.
12 Sau đó, họ được báo mộng là đừng trở lại gặp vua Hê-rô-đê nữa, nên đã đi lối khác mà về xứ mình.
2. Suy niệm
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay xoay quanh chủ đề ánh sáng : tiên tri Isaia trong bài đọc 1 đã tiên báo về ngày trở lại của dân Do thái khi họ đang sống cảnh lưu đày. Ngày đó Giêrusalem sẽ bừng sáng vì được vinh quang Chúa tỏa rạng. Qua bài đọc 2 Thánh Phaolo cho thấy ánh sáng ấy không chỉ chiếu soi cho dân được tuyển chọn là Israel nhưng còn rạng soi cho mọi dân tộc không phân biệt Do Thái hay lương dân, vượt qua mọi rào cản sắc tộc. Điều này được Thánh Matthêu diễn tả cụ thể qua trình thuật về hành trình tìm Chúa của các nhà đạo sĩ phương Đông nhờ ánh sáng của ngôi sao lạ dẫn đường. Vậy chúng ta cùng nhau suy tư và khám phá sứ điệp qua trình thuật của Tin Mừng hôm nay.
1.Ánh sao lạ
Một ngôi sao lạ xuất hiện phía trời Tây của miền Lưỡng Hà (được coi là vùng ngoại giáo), từ đó khởi đầu cho cuộc hành trình của các đạo sĩ phương Đông, bởi theo quan niệm của họ, sự xuất hiện của một vì sao trên trời có quan hệ đến một nhân vật dưới trần nhất là các bậc đế vương. Điều này cũng tương hợp với lời tiên báo trong Kinh Thánh : “Một ngôi sao mọc lên từ nhà Giacóp, một vương trượng nổi dậy từ nhà Israel” (Ds 24, 17). Thế là các đạo sĩ không hẹn nhưng lại cùng lúc nhất quyết lên đường để tìm kiếm bậc đế vương này nhờ ánh sao soi dẫn. Ánh sao đó là gì nếu không phải là ánh sáng chiếu soi từ nơi Chúa Giêsu, tỏ lộ cho muôn dân Ngài là Đấng Cứu Độ trần gian. Ánh sáng đó đã thu hút muôn dân từ khắp nơi tụ về. Chúa Giêsu chính là ánh sáng cho nhân loại, ánh sáng mang đến sự sống như Thánh Gioan đã giới thiệu trong phần khởi đầu của Tin Mừng : “ Ở nơi Người là sự sống và sự sống là ánh sáng cho nhân loại. Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối và bóng tối đã không diệt được ánh sáng” (Ga 1, 4-5). Vậy tôi có đón nhận ánh sáng là chính CG ? Nếu tôi đón nhận ánh sáng thì tôi sẽ bước đi trong ánh sáng và trở thành ánh sáng dẫn đường cho mọi người đến với Chúa bằng chính đời sống tốt lành tỏa sáng nơi tôi. Tin Mừng hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta hãy trở thành ánh sao dẫn đường cho tha nhân đến gặp và tin nhận Chúa như lời Chúa Giêsu truyền dạy : “Chính anh em là ánh sáng cho trần gian… ánh sáng của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy những công việc tốt đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha của anh em, Đấng ngự trên trời” (Mt 5, 14-16).” Chính Thánh Phaolo cũng kêu gọi các tín hữu Philipphê : “Anh em hãy chiếu sáng như những vì sao trên vòm trời” (Pl 2, 15). Ta cứ tưởng tượng xem : nơi rạp hát hay hội trường bỗng nhiên cúp điện trong đêm tối rồi một ngọn nến được thắp lên, tất cả sẽ hướng về nơi có ánh sáng đó và nếu có nhiều ngọn nến được thắp lên, cả phòng sẽ rực sáng. Cũng vậy, cho dù ánh sáng của chúng ta có yếu ớt, đơn độc cũng làm nên một đốm sáng trong tăm tối hay nói cách khác, chỉ là một hành động nhỏ tốt lành của lòng nhân ái, của sự hiền hòa, của việc cộng tác với nhau… cũng trở thành chứng tá hùng hồn cho Chúa.
2.Thành tâm kiếm tìm
Ba thái độ của những nhân vật trong Tin Mừng hôm nay khiến chúng ta suy nghĩ :
- Các đạo sĩ nhận ra ánh sao lạ và quyết chí kiếm tìm với tất cả lòng thành.
Hành trình dặm trường tìm Chúa của các đạo sĩ không đơn giản, chỉ với một ánh sao thôi mà phải vất vả bao nhiêu ngày đêm lội bộ băng rừng, vượt núi, qua sa mạc… hy sinh tất cả mới đến được Giêrusalem. Rồi ngôi sao mất hút nhưng các ngài không mất hy vọng. Mất hướng nên các ngài phải vào thành mà hỏi thăm, chẳng may gặp phải kẻ ác là vua Herode vì ích kỷ sợ mất ngai vàng nên rắp tâm tìm cách giết hại Hài Nhi Giêsu nhờ việc dò đường của các đạo sĩ. Ông đã cho triệu tập các thượng tế, kinh sư để xem cho biết Kinh Thánh nói gì về điều này, nhờ đó các nhà đạo sĩ càng xác quyết hơn về việc sinh ra của một vị Đế Vương và quyết tâm tìm đến để thờ lạy. Thế là các ông đã được toại nguyện sau một hành trình vất vảđầy gian nan. Các ông đã thấy, đã tin và dâng lên Chúa những lễ vật quý giá nhất. Chúa đã lo liệu cho các ông trên đường trở về bình an để tránh sự tàn ác của vua Herode. Trên con đường tìm Chúa, tin Chúa và theo Chúa của mỗi người chúng ta cũng không tránh được những gian truân trắc trở. Vậy chúng ta có một lòng quyết chí kiên trì và thành tâm theo Chúa không ? Hay là khi gặp trở ngại thử thách hoặc trái ý phật lòng thì ta lại bỏ cuộc ?
- Vua Herode khi nghe các đạo sĩ nói cũng muốn tìm đến nhưng với tà ý.
Herode tuy trong lòng xốn xang bối rối vì lo sợ mất ngai vàng với âm mưu tối tăm hèn hạ nhưng vẫn che đậy với vẻ ngoài niềm nở đón tiếp và bày tỏ ước muốn đến gặp Chúa. Mưu sự của con người là thế nhưng đường lối của Chúa không ai dò được. Nhiều khi chúng ta tin Chúa nhưng lại sợ mất mát thiệt thòi hoặc theo Chúa vì những lý do trần tục ích kỷ riêng tư chứ không phải với lòng thành nên tâm không an, lòng không thanh thản. Có khi nào vì sự giả dối kiêu căng của chúng ta trở thành rào cản cho những người thiện tâm muốn tìm Chúa ?
- Các thượng tế và kinh sư là những nhà thông luật, hiểu biết Kinh Thánh tường tận nhưng lại hững hờ, phớt lờ không quan tâm. Vì thế họ không nhận ra Chúa, không tin nên không tìm và không gặp được Chúa. Nhiều người mang danh là kitô hữu, ngay cả một số người được ưu tuyển làm linh mục, tu sĩ… nhưng cuộc sống của họ tẻ nhạt buồn chán không đem lại ích lợi cho ai bởi cuộc sống của họ không kết nối với Chúa nên mọi suy nghĩ, lời nói, hành động đều không có “mùi của Chúa”, họ không có đích đến rõ ràng và chân chính nên cũng không có động lực để đạt được. Nhiều khi chúng ta đi tham dự Thánh lễ, đi hành hương, đi đọc kinh cầu nguyện theo thói quen, theo phong trào... nhưng lòng thì trống rỗng hoặc đầy những gian tham, những tỵ hiềm, chia rẻ, bóc lột, kiêu căng...
Tôi sẽ là một trong 3 hạng người nào nêu trên ? Thành tâm tìm Chúa hay gian ác giả dối hoặc dở dở ươn ươn?
Lạy Chúa, cuộc đời của Chúa từ lúc sinh ra đã trải nghiệm những vui buồn sướng khổ thử thách gian truân của phận người. Nhưng Chúa đã đón nhận tất cả mà không hờn trách, ngược lại Chúa không chỉ cứu độ nhà Israel mà còn mở lòng thương xót tất cả những ai tin nhận Ngài. Vì thế, Chúa đã tỏ mình ra cho các mục đồng qua lời Thiên sứ và hôm nay với ánh sao dẫn đường, Chúa tỏ mình cho các nhà đạo sĩ, đại diện cho các dân tộc, cho dân ngoại, cho những người thành tâm thiện chí. Xin cho mỗi người chúng con khi mừng lễ Hiển Linh hôm nay biết nhận ra Chúa qua các dấu chỉ trong đời thường nơi những người nghèo khổ thấp kém, nơi các sự kiện, biến cố… Biết trở nên ánh sao soi đường cho những người chung quanh tin nhận Chúa bằng chính cuộc sống chan hòa yêu thương, quảng đại phục vụ và dấn thân chung xây thế giới này. Xin cho chúng con trong năm mới này biết định hướng đích điểm cuộc đời mình, sống khiêm tốn chân thành, không để cho lòng kiêu căng tự mãn làm cho mù quáng như Herode hay các kinh sư nhưng kiên quyết đạt được cùng đích là chính Chúa như các đạo sĩ không ngại vất vả, sẵn sàng hy sinh tất cả và nhất là luôn biết để cho Lời Chúa như ánh sáng soi đường hầu chúng con không lạc lối nhưng tìm gặp được Chúa là CHÂN, THIỆN, MỸ và dám dâng Chúa tất cả những gì quý nhất của chúng con. Amen
Sr. Anne – Thérèse Lan – TD. Cù Lao Giêng
1. Lời Chúa
Bài đọc 1 : Ds 6, 22-27
“Họ sẽ kêu cầu danh Ta trên con cái Israel và Ta sẽ chúc lành cho chúng”.
Bài đọc 2 : Gl 4, 4-7
Thiên Chúa đã sai Con Ngài sinh hạ bởi người phụ nữ để cứu độ chúng ta hầu chúng ta được nhận làm dưỡng tử.
Phúc Âm : Lc 2, 16-21
Khi ấy, các mục tử ra đi vội vã đến thành Bêlem, và gặp thấy Maria, Giuse và hài nhi mới sinh nằm trong máng cỏ. Khi thấy thế, họ hiểu ngay lời đã báo về hài nhi này. Và tất cả những người nghe, đều ngạc nhiên về điều các mục tử thuật lại cho họ.
Còn Maria thì ghi nhớ tất cả những việc đó và suy niệm trong lòng. Những mục tử trở về, họ tung hô ca ngợi Chúa về tất cả mọi điều họ đã nghe và đã xem thấy, đúng như lời đã báo cho họ.
Khi đã đủ tám ngày, lúc phải cắt bì cho con trẻ, thì người ta gọi tên Người là Giêsu, tên mà thiên thần đã gọi trước khi con trẻ được đầu thai trong lòng mẹ.
2. Suy niệm
Chúng ta đang sống trong mùa Giáng Sinh, mùa của niềm vui và bình an, đặc biệt kết thúc tuần bát nhật Giáng Sinh bằng lễ kính trọng thể Đức Maria, Mẹ Thiên Chúa. Các bài đọc trong thánh lễ hôm nay diễn tả tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người qua mầu nhiệm Nhập thể của Con Thiên Chúa. Nhờ đó nhân loại được cứu độ, được hưởng phúc lành của Thiên Chúa và nhất là được nhận làm dưỡng tử. Cùng nhau chúng ta dừng lại để suy tư về một vài điều giúp cho cuộc sống chúng ta thăng hoa hơn nhất là trong năm mới này.
1. Thiên Chúa yêu thích ở giữa dân Người
Việc Con Thiên Chúa đến trần gian để sống giữa loài người là một minh chứng cho tình yêu ấy. Ta hãy xem, nơi Belem hoang vắng, thế mà Ngài cũng quy tụ những mục đồng là những người đầu tiên đến với Ngài. Họ là ai ? Là những người vô danh tiểu tốt, những người vô gia cư, những người đêm đến phải ngủ chung với chiên... Thế mà họ lại được ưu tiên nhất, được Thiên Thần báo tin trước hết, được gặp Chúa Hài Nhi trước hết và họ đã tin. Sau đó họ ra đi hớn hở và ca tụng Thiên Chúa về những điều mắt thấy tai nghe. Gia đình Thánh Gia đã tiếp nhận những vị khách bé nhỏ này, khởi đầu cho một kỷ nguyên mới, kỷ nguyên của những người khiêm nhu bé mọn, được Thiên Chúa chúc lành. Chúng ta bắt đầu một năm mới, thường người ta tụ tập để tiệc tùng vui chơi, còn các kitô hữu thì sao ? Họ rủ nhau đến nhà thờ để cùng nhau dâng Thánh lễ Tạ ơn Chúa, cùng nhau dự tiệc Lời Chúa và Thánh Thể để rồi cũng ra về hân hoan kể lại cho người khác biết về những điều mắt thấy tai nghe. Làm như thế, chúng ta là những người cũng được ưu tiên như các mục đồng. Giáo Hội đang hướng tới một Hội Thánh hiệp hành, một Giáo Hội có Chúa là trung tâm và tất cả mọi thành phần đều hiệp thông, tham gia và liên đới trách nhiệm. Một Giáo Hội không phân biệt sang hèn, sắc tộc và nhất là một Giáo Hội cho người nghèo và vì người nghèo. Vậy tôi phải làm gì để Thiên Chúa được mọi người yêu mến và đón nhận, để Thiên Chúa yêu thích ở với tôi và mọi người ?
2. Mẹ Thiên Chúa
Tại sao lại là Mẹ Thiên Chúa ? Chẳng phải Thiên Chúa toàn năng tự hữu hằng có đời đời sao ? Ta chỉ có thể hiểu được tước hiệu Mẹ Thiên Chúa khi liên kết với mầu nhiệm Con Thiên Chúa làm người nơi cung lòng Đức Maria. Đức Giêsu là Thiên Chúa nhưng lại là người thật sinh bởi người nữ là Đức Maria và cha nuôi là Thánh Giuse. Ngài được sinh ra trong một gia đình thuộc dòng tộc David. Là Thiên Chúa nhưng Hài Nhi Giêsu quả là người thật khi gắn liền với truyền thống văn hóa tập tục của Do Thái trong ngày CG chịu cắt bì và Danh Thánh Giêsu có nghĩa là Thiên Chúa cứu độ được đặt tên trong ngày đó (Lc 2, 21). Tôi có tôn kính và thường xuyên tuyên xưng Danh Thánh Giêsu ?
Chính vì thế Giáo Hội mới tuyên xưng Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa. Nếu không có Chúa Giêsu sẽ không có tước hiệu này. Công đồng Ephêso năm 431 tuyên tín Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa và Công đồng Constantinople III (680-681) xác quyết Đực Mẹ là Mẹ Thiên Chúa. theo nhân tính của Chúa Giêsu. Kế đến, Đức Giáo Hoàng Pio XI với thông điệp Mediator Dei đã công bố việc mừng kính lễ này vào ngày 11/10 và sau cùng, Công đồng Vatican II trong Hiến chế Phụng vụ đã chuyển lễ này vào ngày 1/1 hằng năm như hiện nay. Có thể nói rằng việc sùng kính Mẹ Maria đã thể hiện rộng rãi trong các gia đình Công giáo và ngay cả nơi các tôn giáo bạn. Mẹ chính là Từ mẫu của mọi người. Vậy chúng ta không đơn độc ngay cả khi ta mồ côi vì có một người Mẹ cao cả từ ái là Mẹ Maria. Chúng ta có thường xuyên chạy đến với Mẹ, hiếu thảo với Mẹ, núp bóng cánh Mẹ ? Ta suy nghĩ và học được gì nơi người Mẹ nhân lành đáng kính này ?
3. Khiêm nhu và một niềm tín thác
Chiêm ngắm Hài Nhi Giêsu nơi máng cỏ Bêlem ta mới cảm được cuộc đời của Mẹ Maria từ khi khiêm tốn thưa lời “Xin Vâng” như một nữ tỳ của Chúa là bắt đầu một cuộc sống đầy biến động gian truân thử thách từ Bêlem cho đến Canvê. Nhưng Mẹ không một lời than vãn, kêu ca trách móc, cũng không nãn lòng bỏ cuộc. Như những người mẹ, Mẹ cũng thụ thai nhưng không phải bởi xác thịt mà do quyền năng Thánh Thần. Mầm sống Giêsu cũng dần lớn lên trong dạ Mẹ cho đến lúc Mẹ sinh Chúa Giêsu cho nhân loại. “ Mẹ lắng nghe trái tim Giêsu đập trong lòng Mẹ và từ đó Mẹ lắng nghe trái tim của Thiên Chúa đập trong lịch sử nhân loại “ ( ĐGH. Px.). Con Thiên Chúa sinh ra giữa cảnh hoang vu thiếu thốn. Những người được Thiên sứ báo tin đến thờ lạy không phải là những người cao sang quyền quý nhưng lại là những người chăn chiên lang thang trên các cánh đồng. Tại sao lại là những người nghèo nàn thấp bé này ? Phải chăng Thiên Chúa thường thực hiện những ân sủng phi thường xuyên qua những biến cố, những con người rất tầm thường trong cuộc sống. Chúng ta liên tưởng đến những người rất đổi bình thường nhưng ân sủng Chúa đã làm cho cuộc đời họ trở thành phi thường : Mẹ Maria là một thiếu nữ miền quê bình thường đã trở nên Mẹ Thiên Chúa bởi niềm tin và lòng khiêm hạ, mẹ Têrêsa Calcuta là một nữ tu tầm thường, những vị Thánh âm thầm… ở Việt Nam có một bé Hương mồ côi bụi đời thất học, trở thành một người mẹ với hàng trăm trẻ con mồ côi bất hạnh... và hàng bao nhiêu người khác nữa. Điều này nói gì với mỗi người chúng ta ? Không cần phải giàu sang danh vọng chức quyền, chỉ cần để Chúa được thực hiện ý định của Ngài nơi cuộc đời mình thì sẽ nên tuyệt vời. Tôi có tin và có dám liều để giao phó cuộc đời của tôi cho Chúa không ? Đức Mẹ đã ghi nhớ tất cả mọi điều và suy đi nghĩ lại trong lòng. Suy đi nghĩ lại bởi Mẹ chưa thể hiểu hết được những gì đã xảy ra, cũng không biết được tương lai sẽ ra sao khi phó cuộc đời cho Chúa nhưng Mẹ đón nhận tất cả vì Mẹ tin vào quyền năng và tình thương của Thiên Chúa
Còn chúng ta thì sao ? Cằn nhằn trách móc là bệnh hay lây : xin mà chưa được thì vội than trách Chúa, thành công thì cho là do mình nhưng thất bại lại đỗ vạ cho Chúa : tại sao Chúa để như vậy, tại sao và tại sao… Có khi nào chúng ta nói được như ông Gióp : “ … chúng ta nhận điều tốt lành từ Thiên Chúa, làm sao chúng ta lại không nhận điều bất hạnh ?” ( Yb 3, 10). Chúng ta chỉ muốn làm những gì mình thích còn Mẹ Maria thì chọn những điều Chúa muốn. Xin Mẹ cầu cho mỗi người chúng ta biết luôn đặt niềm tin cậy vào Chúa dù trong bất cứ hoàn cảnh nào.
4. Gieo rắc bình an
Mẹ được gọi là Nữ Vương Hòa Bình bởi Mẹ đã sinh ra vị Vua Thái Bình, Hoàng tử Bình an do lòng khiêm hạ và vâng theo ý Chúa của Mẹ. Mẹ chính là Eva mới đã đem Chúa Giêsu đến cho nhân loại, khởi đầu cho kỷ nguyên cứu độ đem lại tình yêu và sự sống cho con người thay thế cho Eva cũ đã vì sự sự bất tuân và tính kiêu căng ích kỷ của mình mà đưa con người đến đau khổ chết chóc.
Giáo Hội mừng lễ Mẹ Thiên Chúa vào đầu năm dương lịch cũng là ngày cầu nguyện cho hòa bình thế giới để nhắc nhở mỗi người chúng ta phải là sứ giả hòa bình. Trong xã hội ngày nay,có khi chỉ vì một chút lợi lộc hư danh mà người ta có thể dùng mọi thủ đoạn để chà đạp nhân phẩm của người khác. Biết bao nhiêu cuộc tranh chấp gây bất hòa trong gia đình, làng xóm… những cuộc chiến tàn khốc chỉ vì tính kiêu căng tham lam của con người. Nói đến sứ giả hòa bình, chúng ta không thể quên mẫu gương của Thánh Phanxicô thành Assisi. Vì đem tài sản của mình phân phát cho người nghèo nên bị cha mình đưa ra tòa. Trước tòa, thánh nhân đã không chút do dự từ bỏ tất cả gia sản ngay cả trút bỏ áo quần đang mặc để trả lại cho cha mình. Từ đó Phanxicô trở thành người nghèo đích thực của Thiên Chúa, sống hài hòa với thiên nhiên và mọi người vì có Chúa làm gia nghiệp. Người xây dựng hòa bình là người từ bỏ tất cả để được Thiên Chúa lấp đầy. Mẹ Maria đã để ân sủng Chúa lấp đầy tâm hồn mình “Đấng đầy ân sủng”. Chúng ta được mời gọi học theo gương Mẹ sống tâm tình khiêm tốn với mọi người, biết tôn trọng tha nhân để giữ hòa khí, biết gạt bỏ lợi lộc riêng tư để cùng nhau chung tay xây dựng, biết đón nhận và để Chúa Giêsu được lớn lên hầu đem Chúa Giêsu đến cho anh chị em qua mọi nẻo đường chúng ta đi, trong từng suy nghĩ, lời nói và hành động.
Mừng lễ Mẹ Thiên Chúa trong ngày đầu năm mới, chúng ta cầu nguyện cho mỗi người được đổi mới, loại bỏ tham sân si để mặc lấy tâm tình khiêm nhu và hiền lành như gia đình Thánh Gia, biết cùng nhau xây dựng tình huynh đệ, đẩy lùi chiến tranh bằng việc sống liên đới và có trách nhiệm. Như thế bình an của Chúa sẽ ngự trị trong tâm hồn chúng ta, nơi mọi người và trên thế giới. Ước gì lời kinh mân côi luôn âm vọng trong lòng mỗi người chúng ta : Thánh Maria Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng con… Amen
Sr.Anne Thérèse Lan
Page 1 of 52