1. LỜI CHÚA
Bài đọc 1 : Hc 27, 33 – 28, 9
“Hãy tha thứ cho kẻ làm hại ngươi, thì khi ngươi cầu nguyện, ngươi sẽ được tha”.
Trích sách Huấn Ca.
Thịnh nộ và giận dữ, cả hai đều đáng ghê tởm, người có tội đều mắc cả hai. Ai muốn báo thù, sẽ bị Chúa báo thù, và Chúa nghiêm trị tội lỗi nó. Ngươi hãy tha thứ cho kẻ làm hại ngươi, thì khi ngươi cầu nguyện, ngươi sẽ được tha. Người này tích lòng giận ghét người kia, mà dám xin Chúa cứu chữa sao? Nó chẳng thương xót người đồng loại với nó, mà còn cầu xin tha thứ tội lỗi nó làm sao? Nó là xác thịt mà tích lòng thịnh nộ, thì dám xin Chúa tha thứ làm sao? Ai sẽ khẩn cầu cho tội ác nó?
Ngươi hãy nhớ đến điều sau hết, và chấm dứt hận thù: hãy nhớ đến sự hư nát và sự chết, hãy trung thành với các giới răn. Hãy nhớ kính sợ Thiên Chúa, và đừng giận ghét kẻ khác. Hãy nhớ đến giao ước của Ðấng Tối Cao, và hãy bỏ qua sự lầm lỗi của kẻ khác.
Bài Ðọc II: Rm 14, 7-9
“Dù chúng ta sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, không ai trong anh em được sống cho mình, và cũng không ai chết cho mình. Vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa; nếu chúng ta chết, là chết cho Chúa. Vậy, dù sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa. Vì lẽ ấy, nếu Ðức Kitô đã chết và sống lại, là để cai trị kẻ sống và kẻ chết.
Phúc Âm : Mt 18, 21-35
“Thầy không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Phêrô đến thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, khi anh em xúc phạm đến con, con phải tha thứ cho họ mấy lần. Có phải đến bảy lần không?” Chúa Giêsu đáp: “Thầy không bảo con phải tha đến bảy lần, nhưng đến bảy mươi lần bảy.
“Về vấn đề này, thì Nước Trời cũng giống như ông vua kia muốn tính sổ với các đầy tớ. Trước hết, người ta dẫn đến vua một người mắc nợ mười ngàn nén bạc. Người này không có gì trả, nên chủ ra lệnh bán y, vợ con và tất cả tài sản của y để trả hết nợ. Người đầy tớ liền sấp mình dưới chân chủ và van lơn rằng: “Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn và tôi sẽ trả cho ngài tất cả”. Người chủ động lòng thương, trả tự do và tha nợ cho y.
“Khi ra về, tên đầy tớ gặp một người bạn mắc nợ y một trăm bạc: Y tóm lấy, bóp cổ mà nói rằng: “Hãy trả nợ cho ta”. Bấy giờ người bạn sấp mình dưới chân và van lơn rằng: “Xin vui lòng cho tôi khất một kỳ hạn, tôi sẽ trả hết nợ cho anh”. Y không nghe, bắt người bạn tống giam vào ngục, cho đến khi trả nợ xong.
“Các bạn y chứng kiến cảnh tượng đó, rất khổ tâm, họ liền đi thuật với chủ tất cả câu truyện. Bấy giờ chủ đòi y đến vào bảo rằng: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết nợ cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta; còn ngươi, sao ngươi không chịu thương bạn ngươi như ta đã thương ngươi?” Chủ nổi giận, trao y cho lý hình hành hạ, cho đến khi trả hết nợ.
“Vậy Cha Ta trên trời cũng xử với các con đúng như thế, nếu mỗi người trong các con không hết lòng tha thứ cho anh em mình”.
2. SUY NIỆM
Sau khi đưa ra những giáo huấn về đời sống huynh đệ cộng đoàn trong những bài Tin Mừng trước đây, hôm nay Chúa Giêsu hướng các môn đệ đến tầm xa hơn, cao hơn của đức ái Kitô giáo : đó là tha thứ và tha thứ không ngừng.
Khi Phêrô hỏi CG, có lẻ ông nghĩ rằng tha 7 lần là quá đủ rồi vì các kinh sư dạy chỉ tha 3 lần thôi nhưng ông không ngờ CG lại bảo không chỉ tha 7 lần mà là 70 lần 7. Trong Phúc Âm, con số này có nghĩa là vô hạn. Vậy tại sao ta phải tha thứ và tha thứ không ngừng ?
Sống trên đời, không ai hoàn hảo cả, ai cũng có những sai trái, lầm lỗi. Xét lại bản thân, ta thấy chính ta cũng có nhiều sai trái, khiếm khuyết, lầm lỗi. Con người có một mẫu số chung như nhau là rất yếu đuối, rất dễ chìu theo cái ác. Vậy nếu ta không tha thứ và bỏ qua lầm lỗi của tha nhân thì ai sẽ thông cảm tha thứ cho ta. Trong kinh lạy cha chúng ta thường đọc nhưng có khi nào ta đọc với tất cả ý thức hoặc lấy thời giờ suy nghĩ về lời kinh này : “…Xin tha nợ chúng con như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con…”. Tội lỗi chúng ta xúc phạm đến Thiên Chúa, một vị Thiên Chúa nhân từ, thánh thiện và công bằng, quyền năng vô cùng, ngày càng chồng chất có thể ví như món nợ khổng lồ “10.000 nén bạc”, còn món nợ nhỏ nhoi 100 đồng ví như những vấp phạm của anh em đối với chúng ta. Nếu đem so sánh ta sẽ thấy sự cách biệt giữa 2 món nợ này như thế nào, ấy vậy mà trong dụ ngôn Tin Mừng hôm nay : ông chủ đã tha cho người mắc món nợ “10.000 nén bạc” nhưng anh này sau đó lại đối xử độc ác với người chỉ nợ anh ta 100 đồng. Câu chuyện này có ý nghĩa gì với mỗi người chúng ta ? Chúa muốn nói gì với chúng ta hôm nay ? Nếu ông chủ ở đây là Chúa và tôi là người mắc món nợ khổng lồ đó, tôi nghĩ gì và tôi sẽ ứng xử thế nào đối với những người có lỗi với tôi ?
Thiên Chúa giàu lòng thương xót, Người luôn cho ta cơ hội
Lòng thương xót tha thứ vô biên của Thiên Chúa được mạc khải cho chúng ta qua Kinh thánh, nhất là nơi cuộc đời Chúa Giêsu, là hồng ân mà Thiên Chúa ban cho chúng ta, những người tội lỗi, Chúa Giêsu cũng mời gọi chúng ta chia sẻ sứ mệnh của Ngài. Hãy nhớ lại câu chuyện Chúa Giêsu cứu người phụ nữ bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình cách ngoạn mục như thế nào (Ga 8, 2-11). Trong khi mọi người đồng loạt cáo tội, lên án, kết án : phải ném đá thì CG phân xử bằng trái tim yêu thương :
- Ngài không cáo tội, nhưng tìm cách gỡ tội cho thiếu phụ.
- Ngài cho người thiếu phụ cơ hội để nói.
- Ngài không kết án nhưng tha bổng và cho cơ hội làm lại, phục hồi nhân phẩm cho chị.
Còn với người biệt phái :
- Chúa cũng yêu thương cả họ và cũng muốn gỡ họ khỏi nhúng tay vào một tội ác : kết án người khác trong khi chính mình là tội nhân.
- Ngài đã đánh thức lương tâm họ, cho họ cơ hội nhìn lại chính mình (là điều mà họ thường né tránh) và nhất là cũng cho cơ hội làm lại cuộc đời như người thiếu phụ kia. Điều này cho thấy lòng thương xót Chúa vô biên vô tận.
Hôm nay, trong dụ ngôn này, Chúa Giêsu khẳng định tính cách cần thiết của sự tha thứ. Phải tha thứ vì con người là bất toàn, không ai hoàn hão. Có những xúc phạm hay lỗi lầm cố ý nhưng cũng rất nhiều lúc chỉ là vô tình, thiếu ý thức. Nếu tôi biết cảm thông, thấu hiểu, tôi sẽ không chấp nhất nhỏ nhặt và cũng dễ bỏ qua. Nhưng nếu vì cái tôi quá lớn mà tôi cố chấp thì chuyện nhỏ xé to, chuyện to trở nên nặng nề không thể cứu vãn. Nếu tôi cứ “sống theo luật mắt đền mắt thì thế giới này chỉ toàn người mù” (Thánh Ghandi). Nếu cứ mỗi lần bị xúc phạm tôi không thể nào tha thứ thì chính tôi là người đau khổ, tâm hồn sẽ không bao giờ bình an vì mang nặng oán hờn. Hơn thế nữa, nếu tôi cương quyết loại trừ tất cả những ai xúc phạm đến tôi, thì cuối cùng tôi sẽ mất hết tất cả tình cảm thân thương, bạn bè, chung quanh tôi chỉ toàn kẻ thù và tôi trở thành kẻ cô đơn nhất.
Chuyện kể rằng, sau đệ nhị Thế chiến, bà Corrie-Ten-Boom, với những tàn tích trên thân thể do những khổ hình mà bà phải chịu trong trại tập trung Đức Quốc Xã, đã dấn thân đi khắp các nước Âu Châu để rao giảng sự tha thứ cho những kẻ đã làm hại mình. Thế nhưng vào một ngày nọ, sau khi đã kêu gọi mọi người tha thứ cho nhau trong nhà thờ tại thành phố Munich, ở Đức. Vừa bước ra ngoài, bà bất ngờ đối diện với một gương mặt quen thuộc, đó chính là người lính đã hành khổ bà và hàng ngàn nữ tù nhân khác trong trại tập trung Đức Quốc Xã. Phút chốc, những cảnh tra tấn xuất hiện trong tâm trí bà xen lẫn tiếng khóc than rên la, máu hận nổi lên trong lòng... Đang lúc đó, người đàn ông tiến lại gần khiêm tốn đưa tay ra như muốn bắt lấy tay bà và nói: “Thưa bà, tôi rất cảm ơn những lời đẹp đẽ bà đã kêu gọi cho sự tha thứ, xin bà tha thứ cho tôi”. Khoảnh khắc ấy, bà Corrie-Ten-Boom như chết lặng vì trước đó bà đã cầu nguyện và quyết tâm với Chúa là tha thứ cho kẻ làm khổ mình. Phút giây đó, bà đã cố gắng dâng lên Chúa một lời cầu nguyện thầm: “Lạy Chúa, Chúa thấy con chưa thể tha thứ cho người đã hành khổ con. Xin Chúa hãy ban cho con những tâm tình của Chúa để con có thể tha thứ như Chúa” và chính lúc đó bà nghiệm ra rằng con người chỉ có thể tha thứ cho nhau khi nhìn nhận tình thương yêu và sự tha thứ của Thiên Chúa. Cũng trong đệ nhị thế chiến, Giám Mục Théas bị quân Đức bắt làm tù binh. Trong tù, ngài giảng cho bạn tù về sự yêu thương kẻ thù. Khi được cử hành Thánh lễ , ngài đã dâng Thánh lễ để cầu nguyện cho người Đức dù các bạn tù tỏ ra không hài lòng. Sau này cũng chính Ngài thành lập phong trào Pax Christi, một phong trào quốc tế tranh đấu cho hòa bình. Đến khi làm Giám mục ở Lộ Đức, ngài đã tổ chức cuộc hành hương quốc tế của phong trào Pax Christi. Qua đó, người ta nhìn thấy những người trước đây vốn là thù địch của nhau như Đức, Pháp, Anh, Ý… cùng chắp tay cầu nguyện cho nhau, và quên đi cái dĩ vãng đen tối. Một hình ảnh đẹp biết bao. Ai có thể làm được điều đó nếu không phải là tình thương của Chúa kết nối họ lại với nhau.
Chúng ta phải tha thứ cho nhau và tha thứ mãi vì Thiên Chúa đã không ngừng tha thứ cho chúng ta. Thánh Phaolo đã nói: “Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau” (Cl 3:13). Có ai trong chúng ta sai phạm lỗi lầm mà không muốn được người tha thứ bỏ qua ? Vậy sao tôi có thể không tha thứ cho anh em ? Chẳng lẽ chúng ta không cần thứ tha? Chúa chúng ta là Đấng giàu lòng xót thương, Ngài luôn chạnh thương trước những người cùng khổ được thể hiện qua cả cuộc đời làm người của CG. Chân dung nhân từ của Thiên Chúa được CG minh hoạ rõ nét nhất trong dụ ngôn “người cha nhân hậu” (Lc 15, 11-32). Chính CG đã xác định điều kiện để được Chúa xót thương trong mối phúc thứ năm : “Phúc cho ai xót thương người vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương” (Mt 5, 7) và “Thật vậy, nếu anh em tha lỗi cho người ta, thì Cha anh em trên trời cũng sẽ tha thứ cho anh em. Nhưng nếu anh em không tha thứ cho người ta, thì Cha anh em cũng sẽ không tha lỗi cho anh em” (Mt 6,14-15).
Không những thế Ngài còn dạy phải yêu thương tha thứ cho kẻ thù và Ngài đã làm gương để chúng ta noi theo : trên thập giá, CG đã cầu xin với Cha : “Lạy Cha xin tha cho chúng vì chúng không biết việc chúng làm” (Lc 23, 34). Sự xót thương của mối phúc thứ năm đòi hỏi một cố gắng của trí não và ý chí để có tình cảm. Nó chứng tỏ một sự đồng cảm không đến từ bên ngoài nhưng đến từ một chủ tâm đồng nhất với kẻ khác. Thương xót ở đây là đồng hoá mình vào địa vị của người khốn khổ đến mức nhìn sự vật bằng cái nhìn của họ, suy nghĩ bằng tâm trí của họ và cảm xúc bằng chính cảm xúc của họ. CG cũng đã đồng hoá mình với tha nhân, do đó, ta yêu thương tha nhân là yêu thương chính Chúa, ta là gì với tha nhân cũng là làm cho Chúa. Khi đồng cảm, ta sẽ dễ dàng bao dung tha thứ. CG đã nhập thể làm người để cảm thông và bao dung với con người, Ngài cũng muốn chúng ta bao dung độ lượng như Ngài “ yêu thương nhau là dấu chỉ môn đệ của Ngài”. Xin cho chúng ta có trái tim chạnh thương như Ngài.
Trong tình yêu không có chỗ cho hận thù đố kỵ ghét ghen. Vậy khi quyết định tha thứ là chúng ta đang vượt lên bản tính tự nhiên, để trở nên giống Thiên Chúa tình yêu, đang nâng mình lên tới sự hoàn thiện như Chúa mong muốn. Khi tha thứ là ta thi ân cho kẻ thù, tạo cơ hội cho họ đồng thời tạo phúc cho chính mình vì khi thực hiện một hành vi cao đẹp lòng chúng ta sẽ tràn ngập niềm vui và nhất là vui vì biết chắc rằng mình sẽ được Chúa xót thương thứ tha.
Qua sứ điệp Tin Mừng hôm nay, mỗi người chúng ta được mời gọi chất vấn bản thân mình : tôi đã thực hành sự tha thứ này trong gia đình, trong cộng đoàn, trong Hội Dòng, trong giáo xứ, trong môi trường làm việc… như thế nào ? Hiện tại, có ai là kẻ thù trong mắt của tôi ? Tôi cần chỉnh sửa điều gì để đời sống tôi phù hợp với tinh thần Tin Mừng hôm nay ?
Mượn lời của Thánh Têrêsa Calcuta chúng ta cùng cầu nguyện :
Lạy Chúa, xin hãy dẫn dắt con đi từ cõi chết đến sự sống, từ lầm lạc đến chân lý. Xin hãy dẫn dắt con đi từ thất vọng đến hy vọng, từ sợ hãi đến tín thác. Xin hãy dẫn dắt con đi từ ghen ghét đến yêu thương, từ chiến tranh đến hoà bình. Xin hãy đổ đầy bình an trong trái tim chúng con, trong thế giới chúng con, trong vũ trụ chúng con. Amen (Mẹ Têrêxa Calcutta).
Ánh Thiên SPP.
1. LỜI CHÚA
Bài đọc 1 : Ed 33, 7-9
“Nếu ngươi không chịu nói cho kẻ gian ác, thì Ta đòi máu nó bởi tay ngươi”.
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Ðây Chúa phán: “Hỡi con người, Ta đã làm cho ngươi trở nên người lính canh nhà Israel: vậy khi nghe lời miệng Ta nói, ngươi hãy loan báo cho chúng thay Ta. Khi Ta phán cùng kẻ gian ác rằng: “Hỡi kẻ gian ác, mi sẽ phải chết”; nếu ngươi không chịu nói để kẻ gian ác bỏ đường lối mình, thì chính kẻ gian ác sẽ chết trong sự gian ác của nó, nhưng Ta đòi máu nó bởi tay ngươi. Còn khi ngươi loan báo cho kẻ gian ác bỏ đường lối nó, nếu nó không chịu bỏ đường lối nó, thì nó sẽ chết trong sự gian ác của nó, nhưng ngươi cứu được mạng sống ngươi”.
1. LỜI CHÚA
Bài đọc 1 : Gr 20, 7-9
“Lời Chúa làm cớ cho tôi bị nhục nhã”.
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Lạy Chúa, Chúa đã khuyến dụ tôi, và Chúa đã khuyến dụ được tôi. Chúa đã hùng mạnh hơn tôi và thắng được tôi: suốt ngày tôi đã trở nên trò cười, và mọi người đều chế nhạo tôi. Mỗi lần tôi nói, tôi phải la lớn và loan báo sự hung bạo và điêu tàn, cho nên lời Chúa làm cớ cho tôi bị nhục nhã và bị chế nhạo suốt ngày. Tôi đã nói rằng: “Tôi sẽ không nhớ đến Người nữa, sẽ không nhân danh Người mà nói nữa, thì lúc đó trong lòng tôi như lửa đốt nóng, âm ỉ trong xương cốt tôi, tôi kiệt sức, không chịu nổi nữa”.
Bài Ðọc II: Rm 12, 1-2
“Anh em hãy hiến thân làm của lễ sống động”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, tôi nài xin anh em vì lượng từ bi Thiên Chúa, hãy hiến thân anh em làm của lễ sống động và thánh thiện, đẹp lòng Thiên Chúa. Ðó là việc phụng thờ hợp lý anh em phải làm. Anh em đừng theo thói đời này, nhưng hãy canh tân lòng trí anh em, để anh em biết đâu là thánh ý Chúa, biết điều gì tốt lành đẹp lòng Chúa và hoàn hảo.
Phúc Âm : Mt 16, 21-27
“Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu bắt đầu tỏ cho các môn đệ thấy: Người sẽ phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ bởi các kỳ lão, luật sĩ và thượng tế, sẽ bị giết và ngày thứ ba thì sống lại. Phêrô kéo Người lại mà can gián Người rằng: “Lạy Thầy, không thể thế được! Thầy sẽ chẳng phải như vậy đâu”. Nhưng Người quay lại bảo Phêrô rằng: “Hỡi Satan, hãy lui ra đàng sau Thầy, con làm cớ cho Thầy vấp phạm, vì con chẳng hiểu biết những gì thuộc về Thiên Chúa, mà chỉ hiểu biết những sự thuộc về loài người”.
Bấy giờ Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Nếu ai muốn theo Thầy, thì hãy từ bỏ mình đi, và vác thập giá mình mà theo Thầy. Vì chưng, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ được sự sống. Nếu ai được lợi cả thế gian mà thiệt hại sự sống mình, thì được ích gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi được sự sống mình? Bởi vì Con Người sẽ đến trong vinh quang của Cha Người, cùng với các thiên thần của Người, và bấy giờ, Người sẽ trả công cho mỗi người tuỳ theo việc họ làm”.
2. SUY NIỆM
Con đường Giêsu
Kể từ khi Phêrô tuyên xưng “Thầy là Đức Kitô…”, ĐG dần hé mở cho các môn đệ biết con đường cứu độ của Ngài. Vậy đó là con đường nào ?
Con đường mất để được : mất gì và được gì ? “…ai đành mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ được sự sống…”, mất đi những gì người ta coi là quý giá nhất ở đời này để được sự sống hạnh phúc vĩnh cữu đời sau. Thông thường, người ta lúc nào cũng muốn được và rất sợ mất. Vận động viên muốn vô địch thì phải mất thời gian tập luyện kiêng khem ; nhà đầu tư muốn được lợi lớn thì phải bỏ vốn trước rồi mới thu về sau … Cái được và mất trong câu nói có vẻ mâu thuẩn của CG trong đoạn Tin Mừng này dành cho những ai muốn đi theo con đường của Ngài, con đường mang tên GIÊSU. Muốn đi theo con đường đó phải hội đủ 3 yếu tố : từ bỏ mình – vác thập giá mình – theo Thầy.
Con đường Giêsu là con đường từ bỏ liên lỉ cho đến tự huỷ ra không. Từ Thiên Chúa đến làm người, từ trời cao xuống đất thấp… cho đến chết sỉ nhục, trần trụi để cứu độ con người theo Thánh ý Tình yêu muôn thuở của Cha “xin đừng theo ý con một vâng theo ý Cha”. Một sự từ bỏ đến tận cùng. Ai muốn theo Ngài cũng phải từ bỏ như thế. Tôi có làm được không ? Nói thì dễ nhưng sống mới thật khó bởi ai cũng muốn khẳng định mình, cũng muốn giữ chính kiến riêng mình. Đức Hồng Y PX. Nguyễn Văn Thuận đã nói : “Bỏ tất cả mà chưa bỏ mình thì con chưa bỏ gì cả, vì chính mình con sẽ dần dần quơ góp lại những gì con bỏ trước” (ĐHV, số 3). Tại sao phải từ bỏ ? Nếu không từ bỏ ý mình, ta không thể nghe và làm theo ý Chúa.
Con đường bỏ mình chắc chắn nhiều hy sinh thử thách. Đó chính là vác thập giá mình hàng ngày. Làm tròn bổn phận của một người cha, người mẹ, người con, của linh mục, tu sĩ … đòi hỏi nhiều hy sinh vất vả, đó là vác thập giá. Khi ta yêu thương, bao dung tha thứ, đó là vác thập giá ; khi ta đón nhận bệnh tật, tai ương… chính là vác thập giá ; khi ta chấp nhận mất mát, thiệt thòi để lợi ích cho tha nhân đó là vác thập giá. Thập giá chính là những gì đối nghịch với ý muốn của ta, những điều ta không muốn mà nó đến. Sống và thực thi Lời Chúa chính là vác thập giá. Chính ĐG đã chấp nhận đi con đường này để cứu độ con người chứ không phải dùng quyền bính hay uy lực. Thập giá của Ngài nói gì với chúng ta ? “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15, 13).
Thập giá là con đường mỗi người chúng ta phải đi qua. Với ân phúc của Bí tích Rửa tội, chúng ta đều được mời gọi trở nên con yêu dấu giống Đức Giêsu và được mời gọi đi theo Ngài trên con đường mà chính Ngài đã đi. Nói đến thập giá ai cũng sợ bởi không ai muốn chấp nhận đau khổ, vậy tại sao Chúa mời gọi tôi đi vào ? Chúa mời gọi tôi điều gì để hình thành chính con người tôi qua những chọn lựa liên tục trong cuộc sống hằng ngày ? Thập giá có trở thành máu thịt của tôi không ?. Có thống nhất trọn vẹn trong từng phút giây của đời sống tôi không ?
Theo Giêsu, chúng ta mang trong mình hình ảnh, tâm tư của Đức Giêsu và mỗi ngày nên đồng hình đồng dạng với Ngài nghĩa là từ bỏ cuộc sống hưởng thụ ích kỷ của mình để sống cho Thiên Chúa cách trọn vẹn và yêu thương phục vụ anh chị em đồng loại bằng một tình yêu vô vị lợi không biên giới.
Chọn con đường Giêsu thì mất gì và được gì ? Nếu tôi không hiểu đúng ý nghĩa của thập giá thì tôi không thể theo con đường này. Phêrô vì chưa hiểu hết ý nghĩa những gì CG nói nên đã nhanh nhẹn ngăn cản ĐG mới bị mắng là “satan, lui ra sau Thầy…” bởi trong tâm trí Phêrô, hình ảnh Đức Kitô phải là Đấng quyền uy thống trị, cưú Israel khỏi nô lệ… còn ĐG thì lại chọn con đường thập giá vì yêu, yêu một cách tự nguyện và yêu cho đến cùng. Ta để ý trong lời mời gọi của Ngài : “ai muốn theo Ta…”. Ngài không ép chúng ta đi theo Ngài nhưng mời gọi để chúng ta được thanh thoát mà theo Ngài vì có “muốn” mới chấp nhận “mất” để “được”. Các môn đệ sau này hiểu ra đã từ bỏ tất cả thú vui vật chất hưởng thụ… để theo CG cho đến liều mạng sống nhưng các ông lại được sự sống vinh quang trên Nước Trời. Ta hãy xem gương của các Thánh, các ngài chấp nhận mất những thú vui, tiền tài danh lợi vật chất chóng qua để được hưởng hạnh phúc vĩnh cữu. Điều này lý giải vì sao trong gian truân các Thánh vẫn vui và hy vọng, những người tuy không giàu có dư giả lại rộng tay giúp đỡ người cơ nhỡ khó khăn, những người sống đời thánh hiến ngày đêm lao nhọc phục vụ, sống đời đạm bạc khó nghèo mà vẫn vui tươi an bình.
Còn tôi thì sao ? Tôi có dám coi mọi thứ như rơm rác để được mối lợi tuyệt vời là ĐG không ?
Lạy Chúa Giêsu, con đường Chúa đi là con đường dẫn về quê vĩnh cữu, con đường đem lại sự sống đời đời nhưng lại là con đường đầy chông gai thử thách đòi hỏi chúng con phải buông bỏ những thứ cồng kềnh cản trở bước đi. Nhưng không dễ gì để chúng con có thể bỏ những thứ mình yêu quý. Không dễ để chúng con bỏ đi những mơ ước tiền của danh vọng chức quyền. Càng khó hơn để bỏ đi cái tôi ích kỷ tự mãn kiêu căng. Xin ban cho chúng con lòng yêu mến Chúa nồng nàn cùng niềm tin kiên vững để chúng con sẵn sàng từ bỏ mọi sự, vác thập giá hang ngày mà theo Chúa trên con đường cứu độ trần gian mà Chúa muốn chúng con hiệp hành. Amen.
Ánh Thiên SPP.
I. LỜI CHÚA
Bài đọc 1 : Is 22, 19-23
“Ta sẽ để chìa khoá nhà Ðavít trên vai nó”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðây Chúa phán cùng Sobna, quan cai đền thờ rằng: “Ta sẽ trục xuất ngươi ra khỏi địa vị ngươi, và Ta sẽ cách chức ngươi; trong ngày đó, Ta sẽ gọi đầy tớ Ta là Êliaqim, con trai Helcia. Ta sẽ lấy áo choàng của ngươi mà mặc cho nó, lấy đai lưng của ngươi mà thắt cho nó, sẽ trao quyền ngươi vào tay nó, nó sẽ nên như cha các người cư ngụ ở Giêrusalem và nhà Giuđa. Ta sẽ để chìa khoá nhà Ðavít trên vai nó: nó sẽ mở cửa và không ai đóng lại được; nó đóng cửa lại và không ai mở ra được. Ta sẽ đóng nó vào nơi kiên cố như đóng đinh, và nó sẽ trở nên ngai vinh quang nhà cha nó”.
Bài Ðọc II: Rm 11, 33-36
“Mọi sự đều do Người, nhờ Người và trong Người”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Ôi thẳm sâu thay sự giàu có, thượng trí và thông biết của Thiên Chúa: sự phán quyết của Người làm sao hiểu được, và đường lối của Người làm sao dò được! Vì chưng, nào ai biết được ý Chúa? Hoặc ai đã làm cố vấn cho Người? Hay ai đã cho Người trước để Người sẽ trả lại sau? Vì mọi sự đều do Người, nhờ Người và trong Người: nguyện Người được vinh quang đến muôn đời. Amen.
Phúc Âm : Mt 16, 13-20
“Con là Ðá, Thầy sẽ ban cho con chìa khoá nước trời”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu đến địa hạt thành Xêsarêa Philipphê, và hỏi các môn đệ rằng: “Người ta bảo Con Người là ai?” Các ông thưa: “Người thì bảo là Gioan Tẩy Giả, kẻ thì bảo là Êlia, kẻ khác lại bảo là Giêrêmia hay một tiên tri nào đó”. Chúa Giêsu nói với các ông: “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?” Simon Phêrô thưa rằng: “Thầy là Ðức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Hỡi Simon con ông Giona, con có phúc, vì chẳng phải xác thịt hay máu huyết mạc khải cho con, nhưng là Cha Thầy, Ðấng ngự trên trời. Vậy Thầy bảo cho con biết: Con là Ðá, trên đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và cửa địa ngục sẽ không thắng được. Thầy sẽ trao cho con chìa khoá nước trời: sự gì con cầm buộc dưới đất, trên trời cũng cầm buộc; và sự gì con cởi mở dưới đất, trên trời cũng cởi mở”. Bấy giờ Người truyền cho các môn đệ đừng nói với ai rằng Người là Ðức Kitô.
Kể từ đó, Chúa Giêsu bắt đầu tỏ cho các môn đệ thấy: Người sẽ phải đi Giêrusalem, phải chịu nhiều đau khổ bởi các kỳ lão, luật sĩ và thượng tế, phải bị giết, và ngày thứ ba thì sống lại. Phêrô kéo Người lại mà can gián Người rằng: “Lạy Thầy, xin Chúa giúp Thầy khỏi điều đó. Thầy chẳng phải như vậy đâu”. Nhưng Người quay lại bảo Phêrô rằng: “Hỡi Satan, hãy lui ra đàng sau Thầy, con làm cho Thầy vấp phạm, vì con chẳng hiểu biết những sự thuộc về Thiên Chúa, mà chỉ hiểu biết những sự thuộc về loài người”.
II. SUY NIỆM
1. “Thầy là Ðức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”
Đây chính là lời tuyên xưng đức tin một cách rõ ràng của Phêrô khi trả lời câu hỏi của Thầy Giêsu : “Phần các con, các con bảo Thầy là ai?”. Vì sao CG lại đặt ra câu hỏi này ? Nó có ý nghĩa gì với các môn đệ và với mỗi người chúng ta hôm nay ?
Theo trình thuật của Tin Mừng thì CG và các môn đệ đang ở trong địa hạt thành Xêsarêa Philipphê, thuộc vùng đất của dân ngoại, nơi dân chúng thờ thần Baan. Vì thế họ không thể hiểu rõ về con người và sứ vụ của CG. Trong tâm thức họ coi CG như là một tiên tri nào đó hay là một vĩ nhân làm được những điều thần kỳ v.v... Còn các môn đệ là những người đã theo và sống với Người thời gian dài cũng như chứng kiến những phép lạ Người thực hiện nên Người muốn mạc khải cho các ông về con người và vai trò thiên sai của chính mình. Hơn nữa, có thể CG muốn làm một cuộc trắc nghiệm các môn đệ về niềm tin của các ông đối với mình. Thế là Phêrô nhanh miệng trả lời thay các ông. Không ngờ lời tuyên tín này được CG khen ngợi và gắn kết cuộc đời ông với CG cho đến giây phút cuối cùng dù phải trải qua bao gian truân thử thách. Lời tuyên xưng đức tin này chúng ta đã gặp trong phép lạ Chúa Giêsu cho Phêrô đi trên mặt biển và cứu ông khỏi chết chìm cùng khiến sóng gió im lặng kèm theo lời trách mắng : “Người hèn tin, tại sao lại nghi ngờ?” (Mt 14,31 ). Khi Ngài bước lên thuyền, những người ở trong thuyền, tức là các môn đệ, sấp mình dưới chân Ngài mà nói: “Thật, Thầy là Con Thiên Chúa”. Chính khi Phêrô tuyên xưng : “Thầy là Ðức Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống” cũng là lúc Chúa Giêsu quyết định trao chìa khoá Nước Trời cho Phêrô. Vì sao ?
2. “…Thầy sẽ trao cho con chìa khoá nước trời…"
Sao lại trao chìa khoá ? Trong Kinh thánh, chìa khóa tượng trưng cho quyền cai quản và điều hành, như Thiên Chúa ban cho Êliakim quyền điều hành nhà Ðavid (Is 22,20-22), hoặc quyền hành của Chúa Giêsu trên sự chết (Kh 1,17-18). Chìa khoá chính là biểu tượng của sự tin tưởng, uy quyền và trách nhiệm. Chúa Giêsu đã trao chìa khóa cho thánh Phêrô cũng có nghĩa Chúa đã tin tưởng Phêrô, trao cho Ngài quyền hành và trách nhiệm để hướng dẫn Giáo Hội trên trần gian. Ngày nay, có nghi thức Giám Mục trao chìa khóa cho Linh Mục Quản Xứ để ngài mở cửa Nhà thờ. Điều này có nghĩa là việc quản trị nhà thờ trên toàn Giáo phận thuộc về Giám Mục Giáo phận, còn Linh Mục Quản Xứ là người thừa hành thay mặt Giám Mục trông coi cũng như cử hành và ban phát các bí tích cho cộng đoàn Dân Chúa nơi đây. Vậy niềm tin và chìa khoá NướcTrời có liên quan với nhau ra sao ?
Đọc lại đoạn Tin Mừng, ta thấy trước khi trao chìa khoá Nước Trời cho Phêrô, CG đã đổi tên cúng cơm của ông là Simon thành Phêrô, tiếng Aram gọi là Kêpha, có nghĩa là “Đá Tảng”. Đá thì rắn chắc, cứng cáp và bền bĩ. Vì thế, khi CG. ví Giáo Hội được xây trên nền đá, Ngài cũng muốn nhấn mạnh đến những đặc nét của Giáo Hội là mạnh mẽ, vững chắc và trường tồn với thời gian mà không quyền lực nào có thể phá đỗ được (Mt 16, 18).
Vậy Phêrô là ai mà được Chúa tin tưởng như thế ? Trước tiên, ông là Simon, nằm trong nhóm môn đệ đầu tiên nhưng lại nổi bật trong nhóm Mười hai và là một trong 3 môn đệ thân tín nhất được CG đem theo trong những thời khắc quan trọng như trên núi Tabord nơi CG hiển dung sáng chói hay nơi Vườn Giếtsêmani khi Người phải chiến đấu đến đỗ mồ hôi máu. Do bộc trực, thẳng tính và hăng hái, ông thường là phát ngôn viên của cả nhóm (x. Mt 19,27). Vậy ông là con người mạnh mẽ chăng ? Không, ông vốn rất yếu đuối : yếu đuối nên từng ngủ mê khi không thức được với Thầy Giêsu trong đêm bị nộp dù chỉ một giờ ; yếu đuối nên sẵn sàng chối Thầy dù đứng trước chỉ một người tớ gái ; yếu đuối nên bị nhấn chìm khi đang đi trên mặt biển… Tuy nhiên, ông là người có phúc vì được Chúa Cha mạc khải để nhận biết và tuyên xưng CG. là Con Thiên Chúa hằng sống. Không chỉ có thế, Phêrô còn tuyên xưng tình yêu của mình dành cho CG. Hoá ra tiêu chuẩn để được chọn lựa, tín nhiệm trao gởi trách nhiệm không phải là sự nổi trội về tài năng hay thông minh lỗi lạc, đức độ… nhưng chính là niềm tin và tình yêu. Phêrô giờ đây đã được biến đổi, không còn yếu đuối tầm thường nữa, không còn nhát đảm, kém tin nông nổi nữa nhưng là một Phêrô “Đá tảng” kiên cường trong niềm tin, dũng cảm nhiệt thành và chung thuỷ bền bỉ trong tình yêu cho đến giây phút cuối cùng chết trên thập giá như Thầy.
3. Sứ điệp nào cho chúng ta hôm nay ?
- Câu hỏi mà CG đặt ra cho các môn đệ : “Còn anh em, anh em nghĩ Thầy là ai?” cũng là câu hỏi mà Chúa muốn chất vấn mỗi người chúng ta hôm nay. Bạn sẽ trả lời như thế nào đây ? Hiện tại, đối với bạn, Đức Giêsu Kitô là ai ? Hãy nhìn sâu vào tâm hồn và trả lời một cách thật lòng Ngài là ai đối với bạn trong lúc này ? Trả lời bằng một đức tin cá vị qua trãi nghiệm cuộc sống trong tương quan giữa bạn với Ngài trong mọi cảnh huống khi thành công hay thất bại, khi an nhàn hay thử thách… Trả lời một cách dứt khoát, xác tín chứ không lờ mờ qua loa bởi câu trả lời này gắn liền với niềm tin của bạn và một khi đã tin thì bạn mới có thể sống như Ngài, làm theo lời Ngài để trở thành “con yêu dấu” như Ngài là “CON YÊU DẤU” của Cha.
- CG. đã xây dựng Giáo Hội trện nền đá tảng là Phêrô mà tất cả những kẻ tin là thành viên được ví như những viên đá sống động xây dựng toà nhà Hội Thánh (x. 1Pr 2,5). Nếu Phêrô đã được trao chìa khoá Nước Trời nhờ lòng tin thì mỗi Kitô hữu cũng được trao chìa khoá Nước Trời khi nhận lãnh bí tích Rửa tội để được làm con Chúa. Nếu Phêrô yếu đuối hèn kém mà Thiên Chúa bất chấp để chọn Phêrô làm đá tảng xây dựng toà nhà Giáo Hội thì Thiên Chúa cũng chọn chúng ta dù chúng ta bất xứng để chia sẻ sứ vụ của Ngài là xây dựng Nước Trời. Tôi có dám tin và đón nhận không ? Từ ngày nhận lãnh bí tích Rửa tội cho đến nay, tôi đã sống và thể hiện niềm tin ấy như thế nào ? Đức tin phải được thể hiện bằng hành động cụ thể trong cuộc sống vì “Đức tin không có hành động thì quả là đức tin chết” (Gc 2, 17). Do đó, nếu tôi tin vào ĐG thì cũng phải hành động như Ngài và thực hiện những điều Ngài truyền dạy : yêu thương phục vụ để trở nên muối ướp cho đời và ánh sáng soi cho muôn người.
Chúng ta đang sống trong một thế giới thực dụng duy vật, người ta không cần những bài giảng thuyết cao siêu hùng hồn nhưng cần những chứng nhân sống động cụ thể cho niềm tin. Vì thế chúng ta được mời gọi lan toả niềm tin kitô giáo bằng một đời sống bác ái chan hoà tình yêu, một đời sống lạc quan đầy hy vọng, một đời sống hiệp hành với Chúa và với nhau để thực hiện những việc tốt lành và xây dựng những điều thiện hảo hầu Nước Chúa ngày càng lan rộng đến tầm mức viên mãn.
Lạy Đức Kitô, con tuyên xưng Ngài là Con Thiên Chúa hằng sống. Xin ban cho con một đức tin đủ mạnh để vượt qua sóng gió của cuộc đời hầu vững bước theo Chúa đến cùng. Xin cho con một tình yêu đủ lớn để con trung thành thực thi ý Chúa trong mọi hoàn cảnh. Xin cho đời sống đạo của con đủ tốt để trả lời cho con người trong thế giới hôm nay rằng : Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống vẫn đang hiện diện và đồng hành với mọi người trên trần gian này để “Mọi sự đều do Người, nhờ Người và trong Người”. Amen
Ánh Thiên SPP.
I. LỜI CHÚA
Bài đọc 1 : Is 56, 1. 6-7
Ta sẽ dẫn con cái Ta lên núi thánh và Ta sẽ cho chúng niềm vui trong nhà cầu nguyện”.
Trích sách Tiên tri Isaia.
Ðây Thiên Chúa phán: “Hãy giữ luật và thực thi công bình, vì ơn cứu độ của Ta đã gần tới, và sự công chính của Ta sẽ tỏ hiện.
“Người ngoại bang theo Chúa để phụng sự Chúa và mến yêu danh Người, để trở nên tôi tớ Chúa, tất cả những ai giữ ngày Sabbat, không hề sai lỗi, và trung thành với giao ước của Ta, Ta sẽ dẫn chúng lên núi thánh, và Ta sẽ cho chúng niềm vui trong nhà cầu nguyện. Ta sẽ nhận những lễ toàn thiêu và hiến tế của chúng trên bàn thờ, vì nhà Ta là nhà cầu nguyện cho mọi dân tộc”.
Bài Ðọc II: Rm 11, 13-15. 29-32
“Thiên Chúa ban ơn và kêu gọi ai, thì Người không hề hối tiếc”.
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, tôi nói với anh em là những người gốc Dân Ngoại rằng: Bao lâu tôi là Tông đồ các Dân Ngoại, tôi sẽ tôn trọng chức vụ của tôi, nếu có cách nào làm cho đồng bào tôi phân bì, mà tôi cứu rỗi được ít người trong họ. Vì nếu do việc họ bị loại ra, mà thiên hạ được giao hoà, thì sự họ được thâu nhận sẽ thế nào, nếu không phải là một sự sống lại từ cõi chết?
Vì Thiên Chúa ban ơn và kêu gọi ai, thì Người không hề hối tiếc. Như xưa anh em không tin Thiên Chúa, nhưng nay vì họ cứng lòng tin, nên anh em được thương xót; cũng thế, nay họ không tin, vì thấy Chúa thương xót anh em, để họ cũng được thương xót. Thiên Chúa đã để mọi người phải giam hãm trong sự cứng lòng tin, để Chúa thương xót hết mọi người.
Phúc Âm : Mt 15, 21-28
“Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, ra khỏi đó, Chúa Giêsu lui về miền Tyrô và Siđon, thì liền có một bà quê ở Canaan từ xứ ấy đến mà kêu cùng Người rằng: “Lạy Ngài là con Vua Ðavít, xin thương xót tôi: con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm”. Nhưng Người không đáp lại một lời nào. Các môn đệ đến gần Người mà xin rằng: “Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi”. Người trả lời: “Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel”. Nhưng bà kia đến lạy Người mà nói: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi”. Người đáp: “Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó”. Bà ấy đáp lại: “Vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống”. Bấy giờ, Chúa Giêsu trả lời cùng bà ấy rằng: “Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy”. Và ngay lúc đó, con gái bà đã được lành.
II. SUY NIỆM
Phụng vụ Lời Chúa trong các tuần thường niên vừa qua tập trung vào chủ đề niềm tin và tình yêu. Trong các bài đọc Cựu ước cho ta thấy một niềm tin gương mẫu của Môisê đối nghịch lại với sự thất tín bất trung của dân Israel. Lòng thành khẩn của Môisê đã chạm đến lòng thương xót Chúa và Ngài đã tha thứ cho dân phản nghịch hết lần này đến lần khác. Các bài Tin Mừng cho thấy lòng chạnh thương của Thiên Chúa đối với con người qua việc chữa lành bệnh tật, bênh đỡ người yếu kém cô thế cô thân, dạy dỗ dân chúng và kiên nhẫn với sự cứng tin của nhóm Biệt phái Pharisêu. Những phép lạ hoá bánh nuôi dân hay đi trên mặt biển giữa sóng to gió lớn… để củng cố niềm tin còn yếu kém nơi các môn đệ và những người theo Chúa. Hôm nay, Tin mừng một lần nữa cho thấy niềm tin của người phụ nữ ngoại bang đã chạm đến lòng thương xót của Chúa : “Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy”. Vậy lòng tin của bà ấy như thế nào đến nổi CG khen ngợi như thế ?
1. “Lạy Ngài là con Vua Ðavít, xin thương xót tôi”
Đó là tiếng kêu cầu khẩn thiết của một người mẹ có đứa con đang cơn nguy khốn vì bị quỷ ám. Khi Đức Giêsu đến miền Tia và Xidon cũng có nghĩa là Ngài đang ở miền của dân ngoại thì có người phụ nữ gốc Canaan chạy đến cầu cứu Ngài chữa lành cho con bà đang khổ sở vì bị quỷ ám. Từ ngữ“dân ngoại” được người Do Thái dùng để chỉ những người không thuộc dân tộc họ. Chúng ta biết, giữa người Do thái và dân ngoại có sự phân biệt, kỳ thị như một bức tường ngăn cách mà thánh Phao-lô gọi đó là “bức tường hận thù” (x. Eph 2,14). Vậy mà, người phụ nữ Canaan lại đến cầu cứu với CG là người Do Thái. Dân Ca-na-an là tên gọi cổ xưa của dân Phê-ni-xi. Thế mới thấy bà can đảm là dường nào. Vì yêu con, bà đã vượt qua tất cả rào cản về địa lý, tôn giáo, niềm tin, nhất là về thân phận phụ nữ của mình vì thời đó phụ nữ không có tiếng nói cũng chẳng có quyền lợi gì ngay cả phụ nữ Do Thái. Ngày nay, một số tín hữu vẫn dùng từ dân ngoại để chỉ những người khác tôn giáo. Nếu không ý thức Chúa đến là để quy tụ mọi người không phân biệt màu da sắc tộc, ta sẽ dễ rơi vào sự kỳ thị phân biệt như dân Do Thái xưa.
Cùng nhau, chúng ta chiêm ngắm, lắng nghe và quan sát cuộc đối thoại giữa CG và người phụ nữ này.
Về phía người phụ nữ Canaan, dù biết người Do Thái kỳ thị dân mình, bà vẫn khiêm tốn tìm đến CG và van nài : “Lạy Ngài là con vua Đavit xin thương xót tôi : con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm”. Có lẽ bà đã nghe biết những việc lạ lùng CG đã làm nên bà mới vội vả tìm Ngài khi biết Ngài có mặt ở đây. Điều này cho thấy bà đã tin. Khi thấy CG có vẽ hờ hững thinh lặng không đáp lại, bà vẫn kiên trì đi theo và nài nĩ cho đến khi các môn đệ động lòng mà nài xin tiếp với CG cho bà : “Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi”. Tưởng Ngài sẽ cảm thông, nào ngờ câu trả lời cho các môn đệ như gáo nước lạnh tạt vào bà : “Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel”. Không nản lòng, bà tiếp tục kêu cầu : “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi” và câu trả lời lần này còn khó nghe hơn nếu không muốn nói là có phần khinh thị : “Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó”. Thường tình khi nghe những lời này ai mà chịu cho nổi, nhưng người phụ nữ vẫn bất chấp : “Vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống”. Thật ngạc nhiên, vì sao bà kiên trì và hạ mình đến như thế nếu chẳng phải vì tình mẫu tử thiêng liêng cao quý, tình của một người mẹ dành tất cả cho con dù bản thân phải nhọc nhằn tủi nhục. Trái tim của người mẹ gặp được trái tim của CG, tình yêu của con người gặp được tình yêu của Thiên Chúa. Thế là phép mầu đã xảy ra : “Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy” và chính lúc ấy con gái bà được lành.
Qua cuộc đối thoại này, ta thấy biểu hiện niềm tin của người phụ nữ ngày càng mạnh mẽ hơn và nét đẹp nơi bà là lòng can đảm, khiêm hạ nhưng mạnh mẽ kiên cường bền chí không bỏ cuộc vì thương con và tin vào quyền năng của CG.
Còn CG thì sao ? Có vẽ như Ngài chẳng quan tâm và xem ra cũng kỳ thị như người Do Thái ? Thật ra, thái độ lạnh nhạt, thờ ơ hay lời từ chối tàn nhẫn đó chỉ là cách Chúa dùng để khơi dậy niềm tin nơi bà. Đây có thể xem như một khoa sư phạm để thử luyện niềm tin của bà. Từ thinh lặng đến từ chối thẳng thừng. Đáp lại, người phụ nữ không nản lòng, không nhụt chí, không lùi bước, nhưng càng khiêm tốn hơn, càng kêu cầu khẩn thiết hơn để rồi kết cuộc, bà được CG dành cho những lời khen ngợi không gì bằng. Thật đáng ngưỡng mộ cho niềm tin và tình mẹ nơi người phụ nữ ngoại đạo này.
2. Sứ điệp nào cho chúng ta hôm nay ?
- Ơn cứu độ không chỉ dành cho nhà Israel nhưng cho tất cả những kẻ tin
Chúa đến để quy tụ con người không phân biệt màu da sắc tộc để chỉ có một đàn chiên và một Chúa chiên. Ngài sẽ ban niềm vui cho họ, làm cho họ được sống và sống dồi dào. Thiên Chúa là Chúa của muôn dân, ai cũng có thể đến với Ngài. Nhà Chúa sẽ là nhà cầu nguyện cho mọi người như lời Ngôn sứ I-sai-a khẳng định trong bài đọc 1. Vì thế chúng ta được mời gọi mở lòng mình để đến với mọi người không phân biệt đối xử, sẵn sàng bước ra vùng ngoại vi như lời Đức Thánh Cha Phanxico mời gọi để đem tin Mừng tình yêu của Chúa cho mọi người như CG và các môn đệ đã đến vùng đất của dân ngoại và như thánh Phaolo : vị tôg đồ của dân ngoại.
- Cầu nguyện và kiên trì cầu nguyện
Hãy tin tưởng chạy đến kêu cầu Chúa trong mọi hoàn cảnh và bền lòng trông cậy vì Chúa đã hứa và bảo đảm với chúng ta : “Ai xin thì sẽ được; ai tìm thì sẽ thấy; và ai gõ cửa thì sẽ mở cho” (Mt 7,7-11). Đừng nản long bỏ cuộc nhưng hãy kiên vững niềm tin vì Chúa luôn đồng hành cùng ta như lời Ngài đã hứa : “Thầy sẽ ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế”. Tôi có dám tin như thế không ?
- Sống tình liên đới cảm thông
Vì chúng ta là con một cha, là anh em một nhà, có cùng một thân thể mà CG là đầu. Liên đới cảm thông như các môn đệ cảm thương người phụ nữ Canaan nên họ dồng thanh lên tiếng khẩn xin CG ban cho bà ta như lòng ước nguyện. Chúng ta được mời gọi liên đới với nhau trong lời cầu, hiệp hành với nhau trong công việc, hiệp thông với nhau trong sứ vụ và nhất là nâng đỡ hỗ trợ nhau trong cuộc sống. Tôi đã sống tinh thần liên đới hiệp hành như thế nào trong gia đình, ngoài xã hội, nơi giáo xứ và trong Giáo Hội ?
- Đức tin được tôi luyện
Tin Mừng thuật lại rất nhiều lần CG đáp lại lời kêu xin của những người ngoại đạo nhưng có lòng tin vào Ngài như câu chuyện chữa lành cho người đầy tớ của viên quản giáo ngoại giáo hay của người phụ nữ Canaan trong Tin Mừng hôm nay. Thiên Chúa không khép kín từ tâm trước niềm tin vững mạnh và kiên trì của họ vì Ngài là Đấng quyền năng nhưng giàu lòng thương xót như Người đã phán : “cho dù người mẹ có bỏ rơi con mình thì Ta sẽ không hề bỏ rơi chúng”. Trong cuộc đời mỗi người chúng ta, giữa những biến động của xã hội, những đổi thay của lòng người, có khi ta cũng sống trong cảnh khốn cùng, nhiều lúc thất bại chồng chất bởi lý do này hay lý do khác. Đôi khi chúng ta nản lòng, mất niềm tin. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta kiên trì khi gặp gian nan thử thách vì tin rằng Thiên Chúa là cha nhân lành không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Đức tin của chúng ta càng được tôi luyện qua thử thách gian truân càng trở nên mạnh mẽ vững vàng hơn, nếu không đức tin ấy sẽ rất non kém và dễ bị song đánh dập vùi, bị lôi cuốn bởi những cám dỗ của thế trần. Vì thế càng khó khăn thử thách, ta càng bám víu và tín thác vào Chúa hơn như đức tin rực sáng của người phụ nữ Canaan. Ai chiến đấu đến cùng sẽ dành chiến thắng cùng với phần thưởng Chúa ban.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho con tinh thần khiêm hạ thẳm sâu để con biết luôn tín thác vào lòng thương xót Chúa và thành khẩn kêu xin trong mọi hoàn cảnh : “Lạy Con Vua Davit, xin thương xót con”. Từ hôm nay, con muốn từ bỏ lối sống ích kỷ để quãng đại liên đới với những người xung quanh hầu làm cho họ được hạnh phúc hơn để Danh Chúa được rạng sáng hơn. Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin cho con để con kiên cường vượt lên trên mọi thử thách hầu đạt đến niềm hy vọng vĩnh cữu là Nước Trời. Amen
Ánh Thiên SPP.
Page 1 of 56