
Có nhiều người trân trọng bạn, ngưỡng mộ và yêu quý bạn. Và có một điều bạn không biết là có những người mà đối với họ bạn là một người đặc biệt dành cho họ.
Tôi muốn bạn nhớ rằng hạnh phúc không phải là có một bầu trời không có bão tố, là bước đi trên đường mà không gặp tai nạn, là một công việc làm mà không mệt mỏi, là những quan hệ với nhau mà không gặp thất vọng.
Hạnh phúc là tìm thấy sức mạnh trong sự tha thứ, hy vọng trong chiến đấu, an ninh trong những lúc sợ hãi, tình yêu trong bất hòa.
Hạnh phúc không chỉ là khi thưởng thức nụ cười, mà còn là để suy ngẫm về nỗi buồn. Đó không chỉ là vui mừng với sự thành công, mà là học hỏi những bài học từ thất bại. Đó không chỉ cảm thấy sung sướng với tiếng vỗ tay, mà còn có niềm vui trong sự ẩn danh không ai biết đến mình.
Hạnh phúc là khi nhận ra rằng cuộc sống xứng giá với lao nhọc được sống qua, bất chấp mọi thử thách, buồn phiền, hiểu lầm và giai đoạn khủng hoảng kinh tế và trầm cảm.
Hạnh phúc không phải là sự phủ phàng của định mệnh, mà là một cuộc chinh phục thành công cho những ai có thể du hành ngang dọc trong chính bản thân mình.
Hạnh phúc là ngừng trở thành nạn nhân của những vấn đề nan giải mà là trở thành tác giả của câu chuyện của chính mình. Đó là băng qua sa mạc để có thể tìm thấy một nơi êm ả sâu thẳm trong tâm hồn chúng ta. Đó là cảm ơn Thiên Chúa vào mỗi buổi sáng về phép mầu của cuộc sống.
Hạnh phúc không phải là sợ những cảm xúc của chính mình. Đó là biết cách nói về bản thân mình. Đó là can đảm để nghe người khác nói một tiếng ′′không′′ đối với mình, ngay cả từ những người mình yêu thương. Đó là sự tự tin để nghe những lời chỉ trích, ngay cả khi nghe chỉ trích không đúng. Đó là ôm các trẻ em vào lòng, là chìu chuộng cha mẹ, là sống những khoảnh khắc thơ mộng với bạn bè, ngay cả khi họ làm tổn thương ta.
Hạnh phúc là để cho sinh thể của mình (được Thiên Chúa tạo dụng) được sống tự do, hạnh phúc và đơn giản trong mỗi chúng ta, là nên trưởng thành để có thể tự bảo răng "tôi đã sai", là có can đảm để nói câu "tôi xin lỗi". Đó là có sự nhạy bén để nói ''tôi cần đến bạn". Đó là có khả năng để nói "Tôi yêu bạn".
Mong rằng cuộc sống của bạn trở thành một khu vườn đầy cơ hội cho hạnh phúc...
Mong rằng vào mùa xuân bạn là một người si mê với niềm vui, vào mùa đông thì si mê với sự khôn ngoan và bình an. Và mỗi khi bạn làm gì sai thì cứ bắt đầu làm lại cho đúng. Vì chỉ lúc đó, bạn sẽ đam mê với cuộc sống. Bạn sẽ nhận thấy rằng việc bạn được hạnh phúc không phải là vì có được cuộc sống hoàn hảo mà là dùng nước mắt để tưới lên sự khoan hồng. Hãy dùng sự mất mát của bạn để tái củng cố lòng kiển nhẫn. Hãy dùng sự sai lầm của mình đê mài giũa lòng yên tịnh, Hãy dùng sự đau khổ của mình để bồi đắp cho sự hoan lạc. Hãy dùng những trở ngại để mở cửa cho trí tuệ.
Đừng bao giờ bỏ cuộc. Đừng bao giờ bỏ rơi những người bạn yêu thương.
Đừng bao giờ bỏ rơi hạnh phúc, vì cuộc sống là một thể hiện (của thành tích) không tưởng.
Giáo Hoàng Francis
Nguồn: https://bacaytruc.com/index.php/8096-thong-di-p-c-a-giao-hoang-phanxico-v-h-nh-phuc-tr-n-gian-khi-n-m-i-ng-i-ca-ng-i-tac-gi-le-hung-bruxelles