Nếu đức khiết tịnh được sống đúng theo giá trị của Tin Mừng, nó sẽ giúp người tu sĩ được sinh hoa kết trái với những điều đẹp nhất trên đời. Còn khi nó chỉ là cái vỏ bên ngoài, nó sẽ khiến người đó trở nên thứ tồi tệ không gì tồi tệ hơn. Bởi thế, có người từng nói, không có kiểu tu sĩ lưng chừng, chỉ có những tu sĩ là Thiên Thần và những tu sĩ là ác quỷ. Có lẽ không ít lần, chúng ta được may mắn diện kiến những vị tu sĩ đắc đạo, có một đời sống vô cùng thanh thoát, gương mẫu, thánh thiện. Nơi các vị ấy, ta thấy toát lên nét chân tu. Họ là những người đã sống sự khiết tịnh của mình một cách thật ý nghĩa. Nhưng đáng buồn thay, cũng có không ít những tu sĩ, càng tu lâu càng trở nên khó tính, khó ưa, chẳng ai muốn đến gần, càng sống lâu trong đời tu, họ càng trở nên khô cằn và trở thành gánh nặng cho người khác. Dĩ nhiên, con người nào cũng có yếu đuối, và không thể đòi hỏi người nào đi tu cũng phải thành thánh nhân. Nhưng nếu như một đời tu không giúp người ta trở nên đáng yêu và dễ gần hơn, ấy là vì người đó đã không sống sự khiết tịnh theo cách không đúng đắn; họ đã mắc phải một số lệch lạc trong đời độc thân của mình.

Đó có thể là người, dù đã cống hiến tất cả, trao ban tất cả những gì mình có, hy sinh rất nhiều, nhiệt thành và hết mình trong mọi công việc, họ làm được mọi thứ, nhưng chỉ thiếu một điều là không biết yêu thương. Họ để cho lý trí hoạt động quá nhiều, không để cho con tim lên tiếng. Họ chỉ lo giữ khiết tịnh cho mình, tuân giữ kỷ luật này nọ, quá khắt khe với bản thân và với người khác, đến độ cắt đứt các tương quan. Họ sống mà không biết cảm thông, không biết nâng đỡ,

Bề trên Dòng Chartreux ra khỏi im lặng của mình (3/3)

Bề trên tu viện trưởng Dysmas de Lassus tiếp báo La Vie ở tu viện Grande Chartreuse của ngài. ngài sắp xuất bản một quyển sách, thành quả suy tư của ngài về các lạm dụng trong các dòng tu. 

Các phương thuốc chữa các lệch lạc trong đời sống tu trì là gì?

Tôi nghĩ các lệch lạc tà phái xảy ra khi chúng ta không tìm cách để đào tạo con người mà chạy theo mốt hoạt động đơn lẻ, trơn tru. Trọng tâm đời sống tu trì là giúp thành viên của mình kết hiệp sâu đậm với Chúa, trước khi là con cái của cộng đoàn. Sau đó họ phải cảm thấy tự do trong cộng đoàn dù họ không độc lập: tự do ở lại và có thể diễn tả các bất đồng, tự do ra đi mà không phải xưng đủ loại thảm họa khi họ chưa khấn.

Các yếu tố của lệch lạc bè phái giống như mạng nhện với các điểm giao nhau: loại bỏ một điểm là phần còn lại sụp đổ.

Bước đầu tiên trong việc chữa bệnh là tìm hiểu căn bệnh trong đó chúng ta phải đối diện. Tôi có tính của một kỹ thuật viên, tôi nghĩ chứng minh các cơ chế mở ra cơ hội để nhận thức những gì không “bình thường.” Sau đó phải quyết tâm thay đổi.  Các yếu tố của lệch lạc bè phái giống như mạng nhện, với các điểm giao nhau: loại bỏ một móc là phần còn lại sụp đổ. Chẳng hạn để thay đổi một cơ cấu kim tự tháp có hại, chỉ cần muốn thay đổi dù chịu các hệ quả trong các thay đổi nhỏ trong cách hành động đã ăn sâu trong cộng đoàn, trong con người làm chúng ta sợ. Điều này cần thời gian. Phải mất thời gian rất nhiều để quen với ý tưởng có một linh mục lại đi tấn công. Cũng phải chấp nhận có ý tưởng rằng một cộng đoàn, dù được công nhận và được mọi người biết cũng có thể có các lạm dụng trong cộng đoàn đó.

fr.aleteia.org, Jacques Gauthier, 2018-07-28

Trong tác phẩm mới nhất của mình, tác giả William Clapier chất vấn về các mối tương quan mới giữa con người và Thiên Chúa.

Các người đương thời của chúng ta khát khao sống, khát khao có một đời sống nội tâm bình an, một nghệ thuật sống trọn vẹn hơn là bằng lòng với cuộc sống “ăn, ngủ, đi làm”. Chứng từ của linh mục Benoît Standaert, chuyên gia về Kinh Thánh, đan sĩ Dòng Biển Đức Thánh Anrê, Bruges (Bỉ).

Xin cha cho biết tiến trình của cha? Làm thế nào và vì sao cha chọn đời sống tu hành?

Benoît Standaert:  Từ rất nhỏ tôi đã có ước ao “dâng mình cho Chúa”, nhưng tôi chưa hiểu tại sao và cũng chưa biết dưới hình thức nào để “trở thành linh mục”. Rồi khi tôi lên 11, 12 tuổi, tôi ở nội trú ở đan viện các cha Dòng Biển Đức Thánh Anrê gần Bruges (Bỉ). Tôi thích đời sống của họ. Tôi thấy họ đúng là các tư tưởng gia thật sự: tình bạn giữa họ với nhau đã chinh phục tôi và với tôi, như thế là đủ. Tôi không tìm gì xa hơn. Tôi tự nhủ: tôi sẽ là một trong những người này, mà cũng không quá tìm hiểu xem cụ thể đời sống này sẽ như thế nào. Tôi chưa bao giờ tham dự các giờ kinh của họ (Kinh sáng hay Kinh chiều): ở trường chúng tôi chỉ dự giờ Kinh tối chúa nhật. Nhưng tôi tin tưởng: khi đó tôi nghĩ, đời sống này tốt cho tôi.

Rửa tội và được gởi đi

fr.aleteia.org, Claire Guigou, 2020-01-10

Trong quyển sách-phỏng vấn “Không có Chúa Giêsu, chúng ta không làm được gì (Sans Jésus, nous ne pouvons rien faire, nxb. Bayard) ra ngày 8 tháng 1, Đức Phanxicô đưa ra bản chỉ dẫn về truyền giáo. Đây không phải là một phương pháp soạn sẵn, nhưng theo ngài, đây là sự “phong phú huyền ẩn của truyền giáo, phát sinh từ sự choáng váng mà chúng ta cảm nhận khi nghe Lời Chúa.”